“Em ấy vừa mới trải qua sinh nhật không đến nửa tháng. Thế mà chúng ta đều không có ở bên cạnh em ấy.”
“Ngày hôm đó chúng ta đều ở lễ khai mạc triển lãm tranh của Dư Ninh. Bọn họ nói, em ấy chẳng bao giờ than thở oán trách, những đứa bé cùng tầng đều vô cùng thích em ấy. Bọn họ còn nói, em ấy ra đi cô đơn một mình.”
“Ba ơi, ba nói xem em ấy có sợ không?”
“Nhất định Dư An hận chúng ta chết mất. Ba nói xem, tại sao chúng ta lại để em ấy cô độc lẻ loi một mình như thế được.”
“Ba, chắc chắn mẹ cũng không muốn gặp chúng ta nữa đâu—”
Lộc Vọng Bắc tự mình lẩm bẩm, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt ngày càng trắng bệch đi của Lộc Chính Thanh.
“Vọng Bắc, con nói bậy bạ cái gì đó.” Một lúc lâu Lộc Chính Thanh mới run rẩy khóe môi khàn giọng nói: “Rốt cuộc là em trai của con đâu rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT