Mãi đến khi tiếng ngáy của cụ Nhan vang lên lần nữa, cậu mới thở phào nhẹ nhõm, vừa mừng vừa sợ nói nhỏ vì sợ làm cụ Nhan tỉnh giấc: “Sao anh lại đến đây?”
Mạc Nhân Tuyết nói với chất giọng trầm khàn sau khi đã ngà say: “Anh còn không đến, tiểu sư thúc mang bao lì xì của anh cho người ta mất.”
Ba chữ ‘tiểu sư thúc’ được Mạc Nhân Tuyết nhấn mạnh cực kỳ, vô cớ mang theo ý tứ khác.
Nghe vậy, mặt của Lộc Dư An tự nhiên đỏ lên.
Rõ ràng là cậu muốn chọc ghẹo Mạc Nhân Tuyết, tại sao bây giờ cậu lại bị Mạc Nhân Tuyết chọc lại rồi.
Nhưng cậu thấy đồ Mạc Nhân Tuyết mặc trên người vẫn là bộ anh mặc trong buổi tiệc cậu đã thấy qua cuộc gọi video với Khiêm Khiêm.
Chứng tỏ Mạc Nhân Tuyết đã không nghỉ ngơi mà bay thẳng đến đây ngay sau khi rời khỏi bữa tiệc, Hong Kong cách Thủ đô gần hai nghìn cây số, Mạc Nhân Tuyết đến đây chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT