Nhưng Mạc Nhân Tuyết vẫn sợ cậu ngã nên một tay vội ôm lấy cậu, dùng chân đá mở cửa phòng, đợi đến khi vào phòng mới buông cậu ra, kiên nhẫn dỗ dành từng chút một: “Trông em đẹp lắm.”
Lộc Dư An bổ nhào vào trong lồng ngực Mạc Nhân Tuyết nói: "Em không tin, nhất định là anh đang an ủi em.”
Mạc Nhân Tuyết bất lực đè Lộc Dư An đang ôm chặt anh lại, hôn một cái lên tóc Lộc Dư An rồi nói: "Ngoan, tin anh.” Anh mới nhận ra Dư An uống hơi say rồi, trong phòng có lò sưởi, anh cởi từng cái áo khoác của Dư An ra.
Mùi hương của gỗ bạch dương trên người Mạc Nhân Tuyết càng trở nên rõ ràng khi hai người tiếp xúc gần, lúc này lại kích thích thần kinh Lộc Dư An, hai người đang dựa rất gần nhau, dường như có thể cảm nhận được nhiệt độ của người còn lại, hơi thở ấm nóng của Mạc Nhân Tuyết phả lên gò má của cậu khiến cho cậu có một cảm giác tê dại khó tả.
Cảm giác này thực sự quá kì lạ.
Cổ họng của Lộc Dư An khô khốc, máu như muốn sôi lên sùng sục.
Ánh mắt của cậu nhìn theo từng động tác của Mạc Nhân Tuyết, đối diện với đôi mắt rủ xuống của người đàn ông, tay phải của anh đang ghìm chắc ở ngang hông cậu, bất đắc dĩ dùng tay trái cởi khăn quàng cổ của cậu ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play