Ở cùng Khiêm Khiêm lâu như vậy, Lộc Dư An đã biết rõ Khiêm Khiêm chính xác là một con cú đêm, muốn cậu ấy rời giường để rèn luyện mà còn phải vừa dỗ vừa lừa, muốn cậu ấy dậy sớm đi xem mặt trời mọc gần như là điều không thể nào xảy ra.
Lộc Dư An vô thức cho rằng chuyến dã ngoại lần này có đưa Khiêm Khiêm đi cùng. Đợi đến lúc cậu phát hiện ra Mạc Nhân Tuyết không đáp lại lời cậu, cậu mới nhận ra có điều gì đó không đúng.
Đúng lúc Khiêm Khiêm đang đi ngang qua chỉ nghe thấy mấy chữ “làm sao mà dậy sớm nổi”, mặc dù không rõ ngọn ngành ra sao nhưng cậu ấy đã vội vã ngẩng đầu, nhìn anh trai cười ngọt ngào rồi nói: “Được đi cùng với anh, dậy sớm một chút cũng không thành vấn đề.”
Vậy là mọi chuyện cứ được quyết định như thế.
Bọn họ lái một chiếc xe việt dã màu đen khiêm tốn, vô cùng rộng rãi.
Lộc Dư An ngồi ở ghế phụ, Mạc Nhân Tuyết lái xe, đồ đạc để cắm trại được bọn họ xếp hết vào cốp sau.
Mạc Nhân Tuyết rất ít khi tự mình lái xe, hôm nay anh cũng không mặc âu phục tỉ mỉ cẩn thận như ngày thường, thay vào đó là chiếc áo phông bình thường, nhìn anh trẻ hẳn ra, giống như là sinh viên mới tốt nghiệp vậy, anh chỉnh ghế phụ lái ngả về sau một chút, lại điều chỉnh nguồn gió của điều hòa không khí ở trong xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT