Cụ Nhan nhìn vào những bức thư tay dày cộp của bọn họ, lòng tin càng trở nên mạnh mẽ hơn, có tài liệu này, việc lão có thể thuyết phục Cục Quản lý Di tích và Di sản Văn hóa Quốc gia mở lại dự án khôi phục 'Bước chân trên núi tuyết' gần như nắm trong lòng bàn tay.
Bác Dương thấy dáng vẻ của Lộc Dư An, thở dài trong lòng, nhưng vẫn nói: "Lần này tình trạng của Chính Thanh không quá nghiêm trọng, nhưng bác sĩ nói lần sau nếu tái phát lại thì khá khó để kết luận."
Ngón tay lật trang sổ của Lộc Dư An hơi dừng lại một chút, thật ra cậu đã biết rồi.
Từ sau buổi triển lãm tranh, mỗi ngày cậu đều có thể thấy một chiếc xe con ở đầu hẻm, kính xe đen kịt nên bên ngoài không thể nhìn thấy được bên trong, nhưng Lộc Dư An biết rằng người đang ngồi bên trong đó chính là Lộc Chính Thanh.
Kiếp trước cậu có thấy Lộc Chính Thanh lái chiếc xe này.
Đôi khi vào ban đêm, cậu cũng có thể nhìn thấy chiếc xe đen kia yên lặng dừng dưới ánh đèn đường vàng nhạt, đợi đến khi phòng cậu tắt đèn chiếc xe kia mới chầm chậm rời đi.
Mấy ngày gần đây, chiếc xe kia không xuất hiện nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play