Lộc Dư An nhìn về phía mấy viên thuốc kia, nhưng trong lòng lại không có chút cảm giác nào, cậu nói thẳng: “Ông đừng đấu giá nữa!”
Lộc Chính Thanh khẽ mấp máy môi, một hồi lâu sau lại như sợ Lộc Dư An không vui, ấp úng nói: “Ba chỉ muốn giữ một bức tranh của con mà thôi.”
Con của ông ta vẽ đẹp như vậy, nhưng buồn cười là ông ta lại không có một bức tranh nào.
Ông ta chỉ đến tham gia đấu giá bình thường mà thôi.
Nhưng Lộc Dư An chỉ cảm thấy hoang đường, thiếu niên hoàn toàn không quan tâm đến thái độ của người đối diện, cậu mở to mắt, dường như cậu hoàn toàn không hiểu nổi cuối cùng Lộc Chính Thanh đang nghĩ gì: “Ông đến đây để làm gì? Hối hận à?”
Đang làm trò cười gì thế?
Thiếu niên lại nói vô cùng nghiêm túc: “Dù ông có mua được, tranh của tôi cũng sẽ không bán cho ông đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play