Thái độ của Lộc Dư An không tính là tốt, cậu không cách nào đối xử ôn hòa với Lộc Dư Ninh được.
Lộc Chính Thanh nhìn hết tất cả, nhíu chặt mày. Ninh Ninh bị Dư An nắm lấy cổ áo trông rất không thích hợp, không những sắc mặt trắng bệch, mà dường như cả người đều bị cậu hù dọa. Ông ta ngăn đằng trước Lộc Dư Ninh, quát bảo cậu dừng lại: “Dư An? Con muốn làm gì? Con mau buông tay ra!”
Lộc Chính Thanh vừa tính ngăn cản Lộc Dư An, Mạc Nhân Tuyết đã tiến lên trước một bước, kéo tay Lộc Chính Thanh lại.
Sắc mặt Mạc Nhân Tuyết không được tốt lắm.
Mạc Nhân Tuyết lại nói: “Bác Lộc, chuyện giữa An An và Lộc Dư Ninh cứ để hai người họ giải quyết cho rõ ràng đi! Chúng ta đừng nhúng tay vào!”
Lộc Dư An chẳng để ý tới Lộc Chính Thanh đang ngăn ở trước mặt Lộc Dư Ninh, cậu nhìn chằm chằm cậu ta, gằn từng chữ một, hỏi: “Đây rõ ràng là bức tranh của tôi, vì sao lại biến thành tranh do cậu vẽ rồi?”
Cậu vừa nói xong, ngay cả Lộc Chính Thanh cũng sửng sốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT