Có lẽ bác Dương cảm thấy tính cách của cậu và Lộc Dư Ninh không hợp nhau mà thôi, chuyện này đối với những người ở độ tuổi của ông ấy thì thoạt nhìn cũng không phải là chuyện gì nghiêm trọng cho lắm.
Kiếp trước, tính cách của thầy trò bọn họ cũng hợp nhau, tình cảm cũng không tệ, thậm chí Dương Xuân Quy còn nhiều lần cực lực bảo vệ Lộc Dư Ninh.
Ân oán là chuyện của cậu và Lộc Dư Ninh, cậu cũng không muốn liên lụy đến những người khác. Tuy rằng cậu chán ghét Lộc Dư Ninh, nhưng cũng không đến mức gặp cũng không muốn gặp, bởi vì cậu rất rõ ràng, không có Lộc Chính Thanh và Lộc Vọng Bắc, Lộc Dư Ninh chẳng là cái thá gì cả.
Cho nên khi nhìn thấy Lộc Chính Thanh, Lộc Vọng Bắc và Lộc Dư Ninh xuất hiện, cậu cũng không kinh ngạc cho lắm.
Đã lâu không gặp Lộc Vọng Bắc, trông có vẻ Lộc Vọng Bắc đã gầy đi rất nhiều, trên cằm còn lún phún râu, vẻ mặt tiều tụy mệt mỏi, anh ta nhìn Lộc Dư An, vội vàng lướt qua Lộc Dư Ninh và Lộc Chính Thanh, bước nhanh đến chỗ cậu như muốn nói cái gì đó.
Nhưng khi nhìn thấy Mạc Nhân Tuyết đứng bên cạnh Lộc Dư An, bước chân của anh ta đột nhiên dừng lại, nhìn Lộc Dư An thật lâu, như thể có rất nhiều lời muốn nói.
Ánh mắt Lộc Dư Ninh có chút ảm đạm, cậu ta miễn cưỡng gượng cười, lại nhịn không được nhớ tới bức tranh bị trộm đi kia. Rõ ràng đây là ngày mà cậu ta chờ mong đã lâu, nhưng trong lòng cậu ta lại luôn cảm thấy bất an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT