Lộc Chính Thanh nhìn đồng hồ trên tay trái, đáng lẽ giờ này Dư Ninh phải ra về rồi chứ, ông ta đang tính gọi điện thoại cho cậu ta.
Ở ngoài cửa trường học, Lộc Dư Ninh đã ra khỏi cổng trường, khi nhìn thấy Lộc Chính Thanh, trên mặt cậu ta không khỏi nở nụ cười, vẻ lo lắng cả ngày hôm nay đều bị quét sạch hết. Cậu ta cầm cặp sách, chậm rãi chạy tới trước mặt ông ta, gọi: “Ba, sao ba lại tự mình tới đón con!”
Vẻ mặt Lộc Chính Thanh dịu dàng nói: “Ba tiện đường nên tới trường con, sao hôm nay lại tan học muộn vậy?”
Lộc Dư Ninh có hơi chần chừ, cậu ta im lặng một chút rồi nói: “Con đi nộp đơn đăng ký đề cử vào Học viện Mỹ thuật Trung ương.”
Chuyện đề cử Học viện Mỹ thuật Trung ương Lộc Chính Thanh cũng biết rõ, ông ta biết yêu cầu rất khắc nghiệt, hỏi thăm cậu ta: “Sao rồi? Con có nắm chắc không?”
Mặc dù hỏi như vậy nhưng trong lòng ông ta có niềm tin với Lộc Dư Ninh. Trong đáy mắt Lộc Chính Thanh ánh lên chút kiêu ngạo. Bây giờ, trong vòng tròn con cháu thế hệ thứ hai của các gia đình giàu có ở Nam Thành này, Dư Ninh và Vọng Bắc đều khiến ông ta bớt lo lắng. Ông ta sẽ dẫn hai đứa nhỏ cùng tham gia một vài hoạt động quan trọng, có điều thời gian gần đầy Lộc Vọng Bắc đang phải xử lý một vài chuyện riêng ở thành phố kế bên, ông ta hỏi chuyện cụ thể thì anh ta không nói, nên ông ta chỉ có thể dẫn Dư Ninh cùng tham gia tiệc tối.
Tiêu Vũ Tây đứng bên cạnh Lộc Dư Ninh không cam lòng, chen lời nói: “Đương nhiên Dư Ninh không có vấn đề gì rồi! Mọi người đều biết cái suất này chắc chắn thuộc về Dư Ninh, nhưng Lộc Dư An hết lần này tới lần khác muốn tranh đoạt với cậu ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play