Hình xăm trên cánh tay của Mạnh Nhất Khải vô cùng bắt mắt, khiến cho nhiều người đang đứng trước cổng trường phải chú ý.
Nhưng Lộc Dư An cũng không quan tâm, cậu bá vai Mạnh Nhất Khải nói: "Sao hôm nay anh có thời gian đến đây thăm em vậy."
Mạnh Nhất Khải nhớ đến chuyện chính, nói: "Còn không phải do người ba nuôi đoản mệnh kia của em sao, đang đi khắp nơi nhờ người hỏi em ở đâu, gần đây em cẩn thận một chút." Anh ta và Lộc Dư An là hàng xóm, ba nuôi của Dư An không đáng tin cậy, mẹ nuôi cũng không có chính kiến, Dư An bé nhỏ gần như là người chống đỡ cả cái nhà đó.
Mà chính ba của anh ta cũng là một tên nghiện rượu thích đánh người, mẹ bị đánh không chịu được nên chạy theo người khác, anh ta học hết cấp hai thì không học tiếp nữa, đi giúp người ta trông coi khu phố. Bởi vì thông minh hiểu chuyện, cũng coi như là làm ra trò. Ba nuôi của Dư An gần như không biết nuôi gia đình, em trai cậu lại phải uống thuốc suốt ngày, vậy nên Dư An còn nhỏ tuổi đã giúp anh ta trông khu phố sau khi tan học, cứ qua lại như vậy rồi trở nên thân quen.
Đi trông mấy khu vực này có tiền nhanh, hay có mấy tên nghiện cờ bạc sau khi thắng được tiền sẽ cho bọn họ tiền một cách sảng khoái, vốn anh ta còn tưởng rằng sau khi Dư An nhìn thấy sự xa hoa đồi trụy ở đó sẽ dần dần đổi từ làm thêm bán thời gian sang toàn thời gian, thậm chí nhúng tay vào một số chuyện không sạch sẽ, không thể thoát thân nổi nữa, trong khu phố của họ cũng có mấy em trai như vậy.
Nhưng Dư An từ đầu đến cuối đều không hề có dấu hiệu trở thành người như thế, anh ta đã từng hỏi Dư An, cậu nói với anh ta...
Bởi vì ba ruột của cậu đã từng nói có những chuyện có thể làm, có những chuyện không nên làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play