“Để tôi cầm giúp cậu nhé?” Nói xong cậu ấy thò tay ra muốn lấy cặp của Lộc Dư Ninh, cậu ấy thấy hơi tò mò trong chiếc cặp ấy đang giấu cái gì mà lại khiến Lộc Dư Ninh giữ kỹ thế?
Đúng vào khoảnh khắc đầu ngón tay cậu ấy móc vào cặp, Lộc Dư Ninh rút cặp ra.
“Không cần.” Sao Lộc Dư Ninh có thể để Hạ Dịch Khiêm cầm chứ, cậu ta liên tục tránh né, nhắm mắt nhắm mũi nói: “Là một vài họa cụ, tôi mang đến phòng tranh.”
Cậu ta tránh Hạ Dịch Khiêm còn không kịp ấy, cậu ta đã biết Hạ Dịch Khiêm luôn chĩa mũi nhọn vào cậu ta là vì Lộc Dư An.
Không phải cậu ta không muốn giữ khoảng cách với Hạ Dịch Khiêm, nhưng Hạ Dịch Khiêm lại là người hai mặt, hễ ở trước mặt các bạn thì thân thiết với cậu ta, một khi người đi là cay nghiệt ác độc.
Thậm chí bây giờ đa số bạn học trong lớp đều thấy cậu ta và Hạ Dịch Khiêm rất thân nhau, chịu thiệt vài lần trong tay Hạ Dịch Khiêm, cậu ta cũng dần hiểu ra cho dù ở sau lưng mọi người Hạ Dịch Khiêm có làm cái gì đi chăng nữa thì trước mặt mọi người cậu ta vẫn không thể làm căng với Hạ Dịch Khiêm.
“À là vậy hả.” Hạ Dịch Khiêm cười mỉm chi nhìn cặp của Lộc Dư Ninh, khi ngẩng đầu lên thì trông thấy Lộc Dư Ninh căng thẳng nhìn mình, cậu ấy phì cười: “Dư Ninh, cậu đừng căng thẳng thế chứ, làm như tôi muốn cướp cặp của cậu không bằng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT