Hạ Dịch Khiêm nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rời khỏi người anh trai, lau lau nước mắt, mỉm cười ngọt ngào với anh trai lắc đầu nói: “Không có gì ạ.”
Cậu ấy cụp hai mắt xuống, giấu đi sương mù thật sâu nơi đáy mắt.
Cậu ấy không muốn để anh trai biết bất cứ mặt tối nào của mình, cậu ấy ở trước mặt anh trai vĩnh viễn luôn là đứa em trai ngây thơ ngoan ngoãn.
Hạ Dịch Khiêm biết anh trai muốn cậu ấy là như thế.
Trong khoảng thời gian bọn họ bị nhốt trong phòng tối kia, mỗi khi xảy ra chuyện gì đáng sợ, thì anh trai đều sẽ che đôi mắt cậu ấy lại.
Phòng tối là căn nhà đất nhỏ xây trong sân, trong mắt những người ở đó thì bọn họ chỉ là công cụ kiếm tiền, nếu lên phố ăn xin không đủ tiền, thì thứ chờ bọn họ chính là sự trừng phạt vĩnh viễn không muốn nhớ lại lần thứ hai, bọn chúng thích nhất là ấn tàn thuốc lá lên người bọn họ, bởi vì làm như vậy sẽ không dễ để lại vết thương ở bên ngoài quần áo.
Lần nào anh trai cũng đều đưa tiền cho cậu ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT