Cho nên Mạc Nhân Tuyết xem bài thi của cậu nghiêm túc hơn nữa.
Lộc Dư An lại hiểu lầm gì đó, cố bình tĩnh nói: “Lần sau tôi sẽ cố gắng hơn.”
Cậu biết lần thi này của cậu rất kém.
Cậu thật sự đang cố gắng, nhưng đa số mọi người sẽ chỉ cảm thấy cậu không nghiêm túc, hoặc là cậu chỉ đang giả vờ nghiêm túc cho mọi người xem, chứ thật ra cậu không hề quan tâm đến chuyện học hành này. Lộc Chính Thanh cũng đã từng quan tâm đến chuyện học hành của cậu, còn mời mấy giáo viên đến dạy kèm tại nhà, nhưng thành tích của cậu vẫn như cũ không hề có chút khởi sắc nào, ông ta cũng từ bỏ.
Sau khi Mạc Nhân Tuyết xem đi xem lại mấy lần, anh nhíu mày, anh thấy trên mỗi bài thi của Lộc Dư An đều có vẽ đường kẻ ngang, một câu hoàn chỉnh bị chia thành nhiều từ, anh suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Dư An, sao em lại vẽ đường kẻ ngang vậy?”
Lộc Dư An hơi sửng sốt giải thích: “Làm như vậy sẽ không dễ nhìn nhầm.” Cậu suy nghĩ một chút lại bổ sung thêm: “Như vậy chữ cũng sẽ không chạy tới chạy lui.”
Tay cầm bài thi của Mạc Nhân Tuyết chợt dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Lộc Dư An, mày lại nhíu chặt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play