Dũng Sĩ Diệt Trà

Chương 2


1 tháng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

4

Lời nói của Hạ Nghi giống như thả một quả bom vào phòng phát sóng trực tiếp, cư dân mạng bùng nổ.

Suy cho cùng, sự khác biệt giữa bạn gái và vợ chưa cưới là không hề nhỏ.

"Chết tiệt, bây giờ mới công khai, chị không coi các fans là người nhà saoo!!"

"A a a, lão nô thỉnh an Thái tử phi."

“Lúc đầu, Hạ Nghi và Giang Thanh, tôi còn tưởng cô ấy chỉ là ngứa mắt hành vi đồi bại, ai dè chính cô ấy mới là bạn gái thật sự!”

Nhưng tôi cau mày, nghiêm túc hỏi:

"Sắp đính hôn? Cô có chắc không?"

Kỷ Thiếu Vũ vì lễ đính hôn mới bỏ nhà đi mà.

Anh trai tôi sao có thể đầu hàng sớm vậy được!

Khi số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp tăng vọt, đạo diễn thậm chí còn bật cười. Sau đó lập tức bố trí thêm hai nhiếp ảnh gia đi theo Hạ Nghi.

Mấy nữ diễn viên đến đây càng vây quanh Hạ Nghi nhiều hơn hơn, có chút khuynh hướng muốn cô ta dẫn đầu.

Đồng thời, câu nói của Hạ Nghị cũng nhanh chóng được đẩy lên.

#Hạ Nghị Kỷ Thiếu Vũ#

#Hạ Nghị đính hôn#

Lọt hotsearch với số bình luận theo thời gian thực ngay lập tức vượt quá 10.000.

Hạ Nghị vốn chỉ là một tiểu hoa đán có chút tiếng tăm, giờ đã hoàn toàn bùng nổ.

Tôi biết được những thông tin này là nhờ làn đạn bình luận, chứ điện thoại của tôi thì bị thu lúc mới vừa xuống xe rồi còn đâu.

Đạo diễn xem xét độ nổi tiếng hiện tại trong phòng phát sóng trực tiếp, nhanh chóng công bố thể lệ chương trình nhằm truy tìm người thắng cuộc.

Đạo diễn giơ loa lên nói:

"Chào mừng mọi người đến với "Farming! Girls!". Địa điểm mà chúng ta đang đứng đây là thôn Vĩnh Cương. Nhiệm vụ đầu tiên: Hãy hoàn thành việc thu hoạch lúa trong vòng nửa tháng!"

Vì tôi và Hạ Nghi có bằng lái máy gặt nên chúng tôi chịu trách nhiệm lái xe. Những người khác thì lo bữa trưa và vận chuyển.

Trong giờ ăn trưa, tôi xuống xem máy gặt và phát hiện Hạ Nghị đang làm cái gì đó trên ruộng.

Tôi chạy ra ruộng và hét lên với cô ta:

"Hạ Nghi, dừng lại mau! Còn làm nữa thì cô sẽ xúc cả đất——"

Có lẽ máy gặt kêu quá to nên không nghe thấy tiếng nói của tôi.

Bất lực, tôi chỉ có thể chạy đến tổ chương trình để mượn loa, lần này cô ta cuối cùng cũng nghe thấy, nhảy xuống máy gặt, đóng sầm cửa xe, cau mày nói:

"Sao vậy? Chị Giang?!"

Tôi chỉ vào phía trước xe nói:

"Hạ Nghi, móc của cô để quá thấp, khi thu hoạch sẽ dễ cuốn đất lên, làm hỏng tuổi thọ của máy."

Hạ Nghi nhìn về phía trước xe, bất mãn nhìn tôi:

“Chỉ có thế thôi?”

5

Lúc này, một cô gái đột nhiên tiến tới bênh Hạ Nghi:

"Giang Thanh, đừng có quá đáng, lúc nào cũng nhằm vào chị ấy, chính chị đòi cái máy như thế này còn gì. Chị Nghi, kệ cô ta, mình đi ăn thôi."

Trong chương trình có tổng cộng năm khách mời là nữ, và cô gái này là một trong số đó, tên cô ta là Đặng Kiều Kiều.

Hai vị khách còn lại là thành viên của một nhóm nhạc nữ. Họ bước lên bậc đầu tiên, đang trò chuyện cười đùa tại chỗ, khi nhìn thấy tôi bước vào, cả hai đều im lặng.

Đặng Kiều Kiều thậm chí còn bưng đĩa thức ăn và ngồi xuống ở đầu bên kia.

Trợ lý ngồi đối diện nhìn tôi lo lắng.

Tôi đang muốn cố nói cho Hạ Nghi biết thân phận của mình, nhưng vừa nhắc tới Kỷ Thiếu Vũ, cô ta đã nhìn tôi với ánh mắt khinh miệt như thể chính thất nhìn con giáp thứ mười ba.

Ha, vậy thôi tôi kệ nhé=))

Chuyện gì đến thì chả phải đến mà thôi!

5

Sau bữa tối, nhóm đạo diễn lại bắt đầu tiết mục nói chuyện tương tác qua lại trong phòng phát sóng trực tiếp để tăng cường hoạt động của khán giả.

Trước đây khi làm việc, chúng tôi chỉ phát sóng trực tiếp một chiều, không thấy được bình luận của khán giả trong phòng phát sóng.

Hiện tại người đang có nhiều fans nhất là Hạ Nghi, mọi chủ đề đều vây quanh cô ta, bao gồm cả khách mời trong chương trình.

Đặng Kiều Kiều khen ngợi Hạ Nghi:

"Chị Nghi thật sự rất tuyệt vời. Đã biết nhiều rồi lại còn làm việc chăm chỉ. Đến cả máy gặt cũng biết lái nữa. Chẳng trách Kỷ thiếu gia lại thích chị như vậy. Không giống như ai kia, chỉ chăm chăm đi quyến rũ bạn trai của người khác lúc nửa đêm, đúng là không biết xấu hổ! Em mà là cô ta, chắc em phải tự kiếm cái dây treo cổ lên trần nhà quá~ "

Ha, nói móc cũng giỏi quá nhỉ, nhưng tất nhiên là bà đây méo chịu rồi!

Tôi dựa lưng vào ghế, lười biếng xoay xoay cổ chân:

“Vậy cô làm mẫu luôn đi? Cho mọi người được chiêm ngưỡng?”

Cô ta không ngờ tôi lại cứng rắn đến thế. Trong ấn tượng của Đặng Kiều Kiều, tôi hẳn phải là một con giáp thứ mười ba ti tiện, bị cô ta mỉa mai thế sao có thể vênh mặt lên mà đối đáp cho được.

Đặng Kiều Kiều tức giận đứng dậy, mặt đỏ bừng: "Chị——"

Cô ta đang định mở miệng chửi rủa thì Hạ Nghi đã đứng dậy ôm vai, dùng thân mình chặn ống kính máy ảnh, dùng ngón tay xoa xoa khóe mắt khô khốc của Đặng Kiều Kiều, dịu dàng nói:

“Đừng tức giận, khóc nữa sẽ sưng mắt lên mất."

Đặng Kiều Kiều như được khai thông, vội vùi đầu vào vai Hạ Nghi, tiếng khóc ấm ức truyền ra:

"Huhuhu, chị à, sao chị ấy có thể nói vậy với em chứ..."

Kẻ tung người hứng, trực tiếp khiến phòng phát sóng bùng nổ lần 2.

“Giang Thanh đã làm con giáp thứ mười ba rồi, lại không biết tự xấu hổ, không ai nói cô ta còn tưởng kỹ nữ cũng tự lập được đền thờ trinh tiết đấy à!”

"Nghi Nghi thực sự quá tốt bụng, xem cô ấy vội vàng đến an ủi người ta kìa."

"Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi thấy cái cô Đặng Kiều Kiều này tự dưng đi gây sự còn bị người ta dập tơi tả sao? Kiếm chuyện trước thì ăn mắng là xứng đáng rồi?"

Tuy nhiên, ngay khi bình luận này xuất hiện đã bị fan của hai nhóm cùng nhau lao vào cắn xé điên cuồng.

"Lầu trên ơi mắt cậu còn dùng được không thế? Không thấy Kiều Kiều đang khóc sao? Có cần tụi này bố thí cho cậu một cặp mắt không?"

Phần bình luận combat căng cực. Lúc này Hạ Nghi đứng dậy nói:

"Được rồi, đừng cãi nhau nữa, còn có nửa giờ phát sóng trực tiếp thôi, chúng ta nói chuyện khác đi."

Phòng phát sóng trực tiếp lại trở nên "sạch sẽ" hơn.

Một tia sáng rực rỡ với ánh sáng vàng từ từ xuất hiện ở giữa màn hình trong phòng phát sóng trực tiếp.

"Nghi Nghi, em với thái tử sắp đính hôn rồi, chắc là hai người đã gặp họ hàng của nhau đúng không, họ đối xử với em như thế nào vậy?"

Hạ Nghi sửng sốt, vội vàng cúi đầu che đậy sự hớ hênh của mình. Xem ra cũng tự mình biết anh trai tôi vốn không hài lòng với cô ả rồi.

Hạ Nghi lại ngẩng đầu lên, trên mặt hiện lên hai vệt đỏ bừng, trong mắt tràn đầy vui mừng: "Ai da, cái này ~"

“Thật ra em vẫn chưa gặp bố mẹ anh ấy.”

Ngay sau đó đã có người đặt ra nghi vấn:

"Sắp đính hôn rồi mà vẫn chưa gặp bố mẹ chồng? Bố mẹ người ta không đồng ý hai người ở bên nhau à?"

Tôi thoáng thấy Hạ Nghi nắm chặt hai bàn tay giấu dưới gầm bàn, móng tay cắm vào da thịt, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nụ cười thật tươi:

“Nhưng mà cô nhỏ của anh ấy rất thích em nha~ Cô cũng nói chỉ ước gì có được một đứa con gái như em thôi là đã cực kỳ hạnh phúc rồi."

Tôi cau mày, nhận ra mọi chuyện vốn không hề đơn giản.

Hỏi chứm!?

Sao bản thân tôi lại không biết mình thích Hạ Nghi thế nhể!?

Hơn nữa sau này mà có đứa con gái giống cô ta,... (chị) HUỆ ơi (chị) HUỆ à, tôi thà đẻ ra cái trứng vịt lộn chấm muối ăn còn ngon hơn.

Hạ Nghi vẫn đang đắm chìm trong câu chuyện yêu nhau với thái tử gia Bắc Kinh mà cô ta bịa ra.

Trước khi cô ta bắt đầu tung ra những tin đồn giật gân hơn, tôi đã nhanh chóng ngăn cản:

“Hạ Nghi, cô có chắc là cô của bạn trai rất thích mình không đấy?”

6

Hạ Nghi khẽ cau mày, ngay lập tức người hầu nhỏ Đặng Kiều Kiều đã hiểu ý, trợn mắt nhìn tôi:

"Không thích chị ấy chẳng lẽ lại đi thích chị à? Nhà người ta tình cảm thân thiết như thế lại còn muốn chen chân vào. Đúng là không biết xấu hổ!"

OK. I’m fine. Các người tiếp tục.

Miễn sau này biết được thân phận của tôi rồi đừng có chui vào hang là được.

Mấy ngày nay trời nắng đẹp, cho nên rất nhanh đã đến ngày thu hoạch.

Tôi lái máy gặt đến ruộng lúa. Khi máy gặt quay lại, tôi thấy máy của Hạ Nghi đột nhiên bất động, không di chuyển nữa.

Một lượng lớn nhân viên tụ tập xung quanh, trong khi Hạ Nghi dang bảo thợ sửa máy là máy hết dầu rồi, cô ta sẽ đi lấy thêm.

Dầu ở trên sườn ruộng, muốn lấy được dầu phải đi qua ruộng của Hạ Nghi.

Đặng Kiều Kiều đột nhiên bước đến, dang rộng vòng tay ra ngăn tôi lại, tức giận nói: "Giang Thanh! Chính cô đã phá máy gặt đúng không?!"

Ta nói nó mệchhh, tôi không muốn mất thời gian đôi co thêm nữa:

“Em gái này, đừng cố tỏ ra ngu đến mất não như nữ chính ngốc bạch ngọt trong truyện nữa được không? Cái gì tốt thì đều là nhờ chị Hạ Nghi của em, cái gì xấu thì là do tôi hết, là do tôi hết được chưa? Mốt có táo bón không rặn được chắc cũng tại tôi hay gì á!"

Đặng Kiều Kiều miễn cưỡng nói một cách kiên quyết:

"Vậy tại sao hôm qua chị nói máy sẽ hỏng mà nay nó lại hỏng thật? Chắc chắn là do chị giở trò. Đi! Đi tìm đạo diễn để xem video giám sát xem!"

"Hôm nay tôi chắc chắn sẽ cho mọi người biết bộ mặt thật của chị!"

Cô ta nắm chặt cánh tay kéo tôi về phía trước. Dùng lực vô cùng mạnh, tay cô ta bấu vào tay tôi thành vệt xanh lá trông cực kỳ rợn người.

Tôi đẩy cô ta ra, bực bội với cánh tay đau nhức. Thật cạn cmn lời với cái đám này luôn mà.

Hôm qua rõ ràng tôi đã nhắc khi Hạ Nghi lái máy sai kỹ thuật, vậy mà không nghe, còn giễu cợt tôi, giờ xảy ra lỗi cũng do tôi nốt ủa alo??

Tôi muốn rời đi, nhưng cô ta lại ngăn tôi lại. Tôi với Đặng Kiều Kiều cứ đứng đó giằng co một lúc cho đến khi người thợ sửa chữa đã kiểm tra xong vấn đề của máy.

Anh ta cũng đưa ra kết luận giống tôi:

“Máy đặt đầu quá thấp, sau đấy lại dừng khẩn cấp khiến động cơ bị hỏng, đứt dây curoa.”

Đây mới là sự thật nè gái.

Đặng Kiều Kiều cắn môi, nhìn tôi với ánh mắt như muốn phun lửa, lời của anh thợ chắc chắn như một cái tát tát thẳng vào mặt cô ta lúc này.

Hạ Nghi vẻ mặt bất mãn nhìn tôi, chuyện này vốn dĩ chẳng là gì cả.

Nhưng hôm qua cô ta mới xây dựng hình tượng em gái đảm đang lái máy gặt, nay đã hoàn toàn sụp đổ.

Mà tất cả lại là do tôi.

Mấy ngày tiếp theo, họ càng hành động quá đáng, thường xuyên gây rắc rối sau lưng. Chẳng hạn như miếng thịt trên đĩa ăn tối của tôi vẫn còn dính máu, rõ ràng là cố tình không nấu chín. Cơm thì trông bình thường nhưng thật ra lại sượng trân, không thể ăn nổi. Lúc tôi chuẩn bị đi ngủ thì lại bày trò tiệc tùng ầm ĩ.

Quá quắt hơn nữa là tôi còn tìm thấy một lưỡi dao lam rỉ sét trong túi đồ mỹ phẩm của mình. Lưỡi dao được kẹp giữa hai chai kem nền, cạnh rỉ sét của nó hướng thẳng lên trên.

Thủ đoạn quả thực ác độc.

Lưỡi dao lam vốn đã mỏng được giấu bên trong, chưa kể còn có vết rỉ sét trên đó. Ai mà biết vết rỉ sét này là do đâu, nhỡ như bị thương rồi không may thứ dơ bẩn trong vết rỉ sét xâm nhập vào vết thương, hậu quả thực sự không lường được.

Không phải do tôi vô tình làm đổ túi trang điểm của mình thì chắc chắn sẽ không nhận ra được.

Dùng đầu gối nghĩ cũng biết ai là người đã làm ra chuyện này!

Chưa kể Đặng Kiều Kiều, người có mỹ phẩm lại bất ngờ đến mượn tôi bảng phấn mắt.

Nghi phạm đương nhiên là——Hạ Nghi!

Không sai, chính là Hạ Nghi, Đặng Kiều Kiều ngu ngốc nhưng không ác độc, cô ta chắc chắn không dám làm như vậy.

Hơn nữa cũng sẽ không mượn lúc tôi đang ở đây.

Tôi còn vô tình nghe ngóng được nhân viên nói chuyện, rằng Đặng Kiều Kiều đến mượn mỹ phẩm vì bảng phấn mắt của cô đã bị Hạ Nghi vô tình làm vỡ hôm trước. Và mỹ phẩm mà Hạ Nghi sử dụng lại không phù hợp với Đặng Kiều Kiều.

Sau đấy Hạ Nghi còn làm như vô tình nhắc đến mỹ phẩm mà tôi đang dùng có điểm giống với Đặng Kiều kiều.

Thế nên cô ta mới tới mượn.

Con mịa nó chứ cái loại người này!

Nhưng không có chứng cứ.

Tôi bỗng chợt nhớ ra. Trước khi tham gia chương trình, tôi nghi ngờ cô ta không có ý tốt nên đã mua một cái máy ghi âm và luôn bật để đề phòng.

Nó ở trong túi áo khoác của tôi. Tối qua tôi để quên áo khoác trong nhà vệ sinh.

Nếu đã ghi lại được thì chắc chắn có bằng chứng.

Nhưng khi tôi lấy máy ghi âm ra, tôi phát hiện nó đã mất điện từ lâu và đã tự động tắt.

Nhà vệ sinh lại không lắp camera vì quyền riêng tư. Chưa kể, cho dù có bằng chứng chứng minh là Hạ Nghi để ở đấy, cô ta vẫn có thể đổi trắng thay đen được.

Thôi được rồi, coi như chị mày nhịn qua vụ này.

Cho dù tôi có báo cáo cô ta thì với danh tiếng hiện tại của tôi, chắc chắn sẽ không có ai tin. Hơn nữa còn được đà cho cô ta diễn thảm diễn hại để lôi kéo sự đồng tình.

Khi mặt trời nhô lên giữa bầu trời, đạo diễn lại bắt đầu tương tác tại phòng phát sóng trực tiếp vào buổi trưa như thường lệ.

Như thường lệ, ai làm center thì cứ làm, còn tôi làm nền vẫn cứ là nền.

Ngoại trừ một việc..

Nhân viên hưng phấn chạy vào camera hét lên:

"Chị Nghi, bên ngoài có xe tải, nói thái tử gia mời mọi người cùng uống trà sữa."

Tất cả khách mời đều nhìn Hạ Nghi với ánh mắt ám muội

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play