Trăn Trăn ngồi ở trong lồng ngực của Du Trọng Uyên mà chơi đùa cùng với mèo con, Du Trọng Uyên nhìn cháu nội của mình, càng nhìn thì lại càng thấy thích. Người cha vẫn luôn nghiêm túc trong trí nhớ của Du Hiển Duẫn giờ phút này lại ôm Trăn Trăn với một vẻ mặt từ ái vô cùng.
Du Hiển Duẫn và Văn Tĩnh Trúc đứng bên cửa sổ, anh nhìn theo bóng lưng của Du Tự An đã rời đi, rồi lại nhìn sang con mèo nhỏ trong lòng Trăn Trăn.
Con mèo nhỏ này cũng không phải là giống mèo quý gì, thậm chí rất có thể là chỉ là một con mèo hoang được nhặt ở ven đường. Không ngờ một cái nơi mà đến ngay cả những món đồ trang trí nhỏ nhất cũng phải lộ ra được vẻ cao sang như Du gia vậy mà lại để cho Du Tự An đem một con mèo hoa như thế này về nuôi ở trong nhà.
Du Hiển Duẫn nói: “Con còn tưởng là những con mèo như thế này sẽ không được bước vào cửa của Du gia chứ.”
Văn Tĩnh Trúc cũng hiểu Du Hiển Duẫn đang nói gì, nếu là thường ngày thì bà sẽ cảm thấy rằng anh đang nói móc Du gia, nhưng mà sau khi Trăn Trăn đến thì cái bầu không khí trong căn nhà này liền trở nên thoải mái hơn rất nhiều, cũng có nhiều thêm những tiếng cười nói mà chưa từng xuất hiện bao giờ, cho nên bây giờ Văn Tĩnh Trúc dường như cũng tình nguyện mà hòa nhã giải thích mấy câu.
Văn Tĩnh Trúc nhìn con mèo nhỏ đang chọc cho Trăn Trăn rất là vui vẻ mà ôn hòa nói: “Anh của con rất là thích mèo nhỏ, thật ra thì mẹ cũng có chút bất ngờ, mấy năm trước nó đột nhiên ôm con mèo này về, tuy rằng cha và mẹ cảm thấy có chút không được thích hợp, nhưng mà cũng không có nói gì. Anh của con vẫn luôn cư xử đúng mực, từ trước đến giờ thằng bé chưa bao giờ làm chuyện gì khác người cả, cũng chỉ là một con mèo nhỏ thôi, cho nên muốn nuôi thì cứ nuôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play