Du Hiển Duẫn đậu xe ở một nơi thuận tiện rồi mới ôm Trăn Trăn mà đi bộ đến đoàn phim của Chân Lạc Mặc, hiện tại thì ba người đang cùng nhau trở về, Trăn Trăn cứ không ngừng nhìn về phía Chân Lạc Mặc, rồi lại ủy ủy khuất khuất mà không nói tiếng nào.
Chân Lạc Mặc cười hỏi Trăn Trăn: “Con làm sao vậy?”
Trăn Trăn hơi dẩu miệng, lắc lắc cái đầu, cuối cùng là vùi mặt vào trong cổ của Du Hiển Duẫn.
Chân Lạc Mặc vỗ cái mông nhỏ của bé một cái, tiếp tục hỏi: “Có phải là con tè dầm không?”
Trăn Trăn rướn thẳng người lên, cứ như là vừa mới bị sỉ nhục vậy, vô cùng tức giận mà nói: “Không có, con không có phải là một tên đàn ông không có trách nhiệm với bản thân như vậy đâu!”
Chân Lạc Mặc nhìn Trăn Trăn, cả đuôi mày lẫn khóe mắt đều là ý cười, lại tiếp tục hỏi tới: “Vậy con đang làm cái gì đấy?”
Trăn Trăn oan ức: “Con muốn Mặc Mặc ôm, nhưng mà anh trai Du Hiển Duẫn nói là chú đóng phim xong rất mệt, bảo con ngoan một chút, nhưng con muốn chú ôm một cái, cả ngày hôm nay con không có được gặp chú rồi.”
Chân Lạc Mặc nhìn cái dáng vẻ xoắn xuýt của bé thì trái tim cũng sắp tan luôn rồi, cậu đưa hai tay ra rồi nói: “Qua đây, chú ôm con.”
Du Hiển Duẫn cảm thấy Trăn Trăn là đang làm nũng mà mách lẻo, cho nên cũng học theo Chân Lạc Mặc mà vỗ một cái vào mông nhỏ của bé con, rồi mới đưa bé sang cho Chân Lạc Mặc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play