Khi tháng chín đến thì khí trời cũng dần trở nên khoan khoái hơn rất nhiều, mà tâm tình của Du Hiển Duẫn cũng trở nên vắng vẻ giống như khí trời vậy.
Đoàn phim《Đế Thành Kế》quay phim vô cùng thuận lợi, vị cứu tinh Trình Phong đã hoàn thành hết những cảnh quay có vai Thái tử, còn Chân Lạc Mặc đóng vai tiểu thái giám Hạ Mộc cũng đồng thời được hơ thẻ tre.
Chân Lạc Mặc và Trình Phong đã bàn với nhau là sẽ cùng trở về thành phố A, cho nên cuộc sống của Du Hiển Duẫn bỗng trở nên tịch mịch hơn rất nhiều, không có thằng bạn cứ kiên trì phát triển mối tình thứ hai mươi bốn, cũng không còn Chân Lạc Mặc và Trăn Trăn suốt ngày luôn ở cùng anh.
Chân Lạc Mặc vội vàng thu dọn hành lý, còn Trăn Trăn thì cứ dính vào trên người Du Hiển Duẫn không buông, Du Hiển Duẫn nhìn bé con trong ngực mình, rồi lại nhìn Chân Lạc Mặc đang vội vội vàng vàng bên cạnh, cứ luôn cảm thấy có chút không thoải mái. Anh là một người rất chú trọng đến không gian cá nhân, vậy mà lại bất tri bất giác dung nhập sự tồn của của Chân Lạc Mặc và Trăn Trăn, bây giờ hai người bọn họ phải đi, nên làm cho Du Hiển Duẫn có chút không quen, khó có thể giải thích được mà liền cảm thấy căn phòng suite này đột nhiên quá lớn, quá quạnh quẽ.
Mấy ngày hôm nay Du Hiển Duẫn đã mua cho Trăn Trăn rất là nhiều đồ ăn cùng với đồ chơi, Chân Lạc Mặc đã sớm đóng gói những thứ đó gửi về thành phố A trước rồi, bây giờ cậu đang thu dọn đồ dùng hằng ngày của mình cùng với bé con. Du Hiển Duẫn ôm Trăn Trăn mà đứng ở bên cạnh xem, thấy Chân Lạc Mặc rất là cẩn thận, thu dọn và sắp xếp đồ đạc ngay ngắn vô cùng, anh do dự một hồi, cuối cùng vẫn là lên tiếng: “Thật ra hai người có thể ở lại thêm vài ngày nữa mà, dẫn Trăn Trăn vào trong thành phố điện ảnh mà chơi.”
Chân Lạc Mặc đang bận, cậu cũng không có ngẩng đầu lên mà đã trả lời: “Trăn Trăn đã không đến nhà trẻ hai tháng rồi, nếu như không quay lại thì sẽ không theo kịp chương trình học mất, hơn nữa cũng đã sắp đến ngày kiểm tra sức khỏe rồi.”
Trăn Trăn ôm cổ của Du Hiển Duẫn, bất mãn mà nói: “Con thông minh hơn các bạn nhiều lắm, cho dù đã lâu không đi học thì vẫn có thể đứng nhất đó.”
Chân Lạc Mặc vẫn rất nhỏ nhẹ với Trăn Trăn, cậu nói: “Chú Mộc Mộc của con bị người ta bắt nạt tới mức mỗi ngày đều ở nhà mà khóc kia kìa, con muốn ở lại đây chơi hay là nhanh trở về để an ủi chú ấy?”
Trăn Trăn nhỏ bé do dự một hồi, rồi lại rất nghĩa khí mà nói: “Trở về an ủi chú Mộc Mộc, con thơm thơm chú ấy, để chú ấy không khóc nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play