Trọng Sinh Thập Niên 70: Lão Công, Cầu Gả!

Chương 3 : phiền phức tới cửa


1 tháng

trướctiếp

“Cha, cha nghĩ xem, mặc kệ con có ngốc hay không thì đúng là con bị xe đâm phải, nằm trên giường hơn một ngày mới tỉnh, cha mẹ không nói con ngốc nhưng chính là nhà Trần Hải họ sẽ không cho là vậy, cho nên, phải nghĩ xem tìm lí do từ chối xem mắt mới được. ”

Lục Dao cũng không biết việc này là ai lan truyền , nhưng cô tuyệt đối không tin rằng người đầu tiên nói ra lời chính là người rảnh rỗi trong thôn và là chuyện cho mọi người bàn tán lúc nhàn rỗi. Cả hai thôn đều cách nhau rất xa, đều không phải một đội sản xuất , mẹ cô chưa từng nghe đến việc này vậy nên chứng tỏ người trong thôn Phong Thủy không có người nói nàng là kẻ ngốc , nhưng chính là thôn Hương Thủy lại truyền ra cô là kẻ ngốc này liền làm cho ta nghĩ sâu xa.

Ở trong đó, khẳng định là có người cố ý dẫn đường,lan truyền rồi nhanh chóng thay đổi sự thật.

Lục Kiến Nghiệp đầu óc cũng không phải đần, thực mau lý giải được lời của con gái.

“ M* n*, hắn không nghĩ cưới, chúng ta còn không nghĩ gả con cho hắn đâu, hất cho chúng ta này bát nước bẩn, quả thực là vô nhân tính!”

“Đúng vậy, mẹ cũng sẽ không vì nhà họ có tiền liền cho Dao Dao gả qua được , việc hôn nhân này, chu dù thế nào chúng ta đều không thể đồng ý!”

Vương Tú Hoa đối cha mẹ chồng ấn tượng liền không tốt, qua sự việc này càng khiến bà tức giận.

“Dao Dao, yên tâm đi, cha sẽ làm chủ cho con, không làm con chịu ủy khuất.”

Cha mẹ là rất quan trọng, nhưng ngần ấy năm, cha mẹ đối xử như thế nào, ông đều xem ở trong mắt, trong lòng cha mẹ, sợ họ chỉ nhà  đại ca là người nhà mình .

“Ừm !”

Lục Dao gật đầu như gà mổ thóc dường , trong lòng cô cũng không vì cố tình dẫn đường khiến cha mẹ đối Trần Hải nghĩ xấu mà cảm thấy hổ thẹn.

Liền tính  tin tức này không phải Trần Hải tung, vậy đời trước hắn đối cô làm những chuyện kia cũng đủ để chứng minh hắn căn bản không phải một cái người gì tốt.

*

“Kiến Nghiệp, Kiến Nghiệp!”

“Vương Tú Hoa! Ra mở của cho tôi.”

Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Dao còn chưa tỉnh ngủ, đã bị tiếng gào bên ngoài đánh thức.

Miễn cưỡng mở mắt xem đồng hồ treo tường mới 5 giờ!

“Kiến Nghiệp, mau dậy, các người định giữ conn gái ngốc kia đến khi nào! ”

“Em dâu  a, mau dậy đi, mẹ ở bên ngoài chờ đều sốt ruột, các người trốn cũng là vô dụng.”

Chết tiệt, Lục Dao tức giận liền đứng dậy.

Đây là giọng của bác cả và bà nội. Sáng sớm quấy rầy người giấc ngủ  còn nói cô là kẻ ngốc, là xem nhà bọn họ dễ khi dễ đúng không!

Ngày hôm qua liền nghĩ đến bọn họ sẽ tìm tới cửa, không nghĩ tới sáng sớm liền ầm ĩ rồi, chắc hôm qua là nghẹn hết sức đi.

Cầm lấy áo quần mặc vào, tóc chưa kịp cột liền chạy ra, đi ra từ buồng trong liền nhìn đến cha mẹ vừa định ra cửa.

Cả hai người trên mặt đều giận tái đi, nhìn đến con gái ra tới, Vương Tú Hoa vội vàng kéo cô vào buồng trong.

“Dao Dao, con ở trong phòng đừng ra , cha mẹ sẽ giải quyết.”

Bên ngoài bác cả cùng bà nội còn kêu to, cánh cửa gỗ ọp ẹp lung lay sắp bị chụp bang bang, chẳng khác nào bùa đòi mạng, bà nội  thậm chí ở bên ngoài mắng mẹ thậm tệ .

Lục Dao nhịn không nổi, bắt lấy tay mẹ, làm bà dừng lại.

“Mẹ , con không thể trốn , bọn họ vốn tìm tìm chính là con.”

Vương Tú Hoa làm sao không biết họ tìm chính  là con gái bà a, hiển nhiên tin tức truyền tới  trong thôn bọn họ, mẹ chồng vốn dĩ liền đối Dao Dao là con gái nên không thích, chẳng qua Dao Dao vẫn luôn nghe lời hiểu chuyện, học tập thành tích tốt, lớn lên lại đẹp, mẹ chông vẫn luôn không tìm được lý do gây khó dễ.

Tin này vừa truyền ra thành cái cớ cho bà .

“Dao Dao, nghe mẹ nói, ở trong phòng đừng ra, mẹ sẽ bảo vệ con.”

Lục Dao là cảm động lại vì mẹ mà cảm thấy chua xót, cô bắt tay mẹ trấn an và gượng cười.

“Mẹ, mẹ không nghĩ con chịu ủy khuất, con cũng không nghĩ làm mẹ cũng chịu vậy, tin tưởng con, bọn họ sẽ không làm gì được con.”

Đời trước nàng yếu đuối bịkhi dễ, này một đời, nàng cần thiết phải mạnh mẽ.

“Mẹ, đi, mở cửa.”

Vương Tú Hoa bị ánh mắt con gái  kinh sợ , ma xui quỷ khiến đã bị cô ấn ngồi trên ghế.

Lục Dao hướng cha nháy mắt, sau đó đi ra cửa,bà nội cùng đại bá còn ở ngoài kêu, giọng điệu của bà nội đã không có kiên nhẫn, Lục Dao lặng lẽ đặt tay sau cánh cửa. 

“các ngườii không mở cửa ta liên đập cửa !”

Nghe vậy, Lục Dao khóe miệng ngoắc một cái, dùng tay nắm chốt cửa, Lục Kiến Nghiệp thấy động tác của con gái , dịnh đi qua ngăn cản, chính là nơi nào còn kịp.

Loảng xoảng!

Bang!

“Mẹ ,đừng xúc động, con tới!”

Lục Kiến Đảng vừa nói đến một nửa, liền nghe tiếng kêu thảm của bà nội Lục.

“Ai u, eo của tôi!”

Lục Dao nhìn bà nội ngã lăn dưới đất với vẻ mặt vô tội, hét lên một tiếng, bước tới quỳ bên cạnh bà, đem bà nâng dậy tới, làm bà dựa vào khuỷu tay nàng, đầy mặt lo lắng.

“bà nội, bà không làm sao chứ ?”

Lục Kiến Nghiệp dừng lại động tác vừa định tiến lên ngăn cản: “……”

Vương Tú Hoa ngồi ở trên ghế còn không có tiêu hóa hết liền bất thình lình nhìn đến một màn này: “……”

Nếu không phải vừa mới ở bên trong thấy được con gái cố ý mở cửa, họ đều phải cho rằng con gái là thật sự đau lòng bà nội .

Lục thị tức giận, một phen đem Lục Dao đẩy ra, Lục Dao thuận thế ngã vào một bên, bộ dáng đáng thương hề hề.

“Bà nội, cháu chỉ xem bà có ổn không, sao bà lại đẩy cháu ?

Lục Dao cúi đầu xoa xoa mắt, ngẩng đầu lên làm bộ muốn khóc mà không dám rớt nước mắt bộ dáng.

Lục thị ngồi dưới đất vẻ mặt táo bón: bà khi nào đánh nó ?

Không xem vẻ mặt dại ra của bà nội, cô nhìn về phía bác cả còn đang đứng ở ngoài cửa.

“Bác , bà nội tuổi lớn, bác như thế nào không chăm sóc tốt cho bà a, này nếu là té ngã thành ra chuyện ai chịu trách nhiệm?”

Lục Kiến Đảng vừa nghe liên tức xù lông.

“Bác nói này Dao Dao, là conmở cửa, cho nên bà nội con mới té ngã.”

 Bản lĩnh trả đũa nhưng thật ra không nhỏ.

Lục Dao đứng dậy, nhìn thẳng hắn.

“Bác, kia con vừa tỉnh dậy mơ mơ màng màng như thế nào ý thức được nhiều như vậy, bác xem tóc con cũng chưa chải đâu, nghe được bác kêu mở cửa, con nhắm hai mắt liền ra tới mở cửa, liền sợ mọi người chờ sốt ruột, nói nữa, bà nội tông cửa bác như thế nào không cản, không ngăn cản còn chưa tính, lúc bà nội sắp ngã bác cũng nên đỡ bà chứ, chẳng lẽ bác sợ liên lụy tới bác à? ”

Câu cuối cùng khiến Lục thị nheo mắt lại.

Con trai lớn của thật sự nghĩ như vậy sao, vừa mới rõ ràng có thể giữ chặt nàng, chính là hắn còn đứng tại không nhúc nhích.

Lục Kiến Nghiệp cùng Vương Tú Hoa nhìn nhau, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Con gái chỉ nói mấy câu không chỉ đem trách nhiệm trốn tránh, còn châm ngòi quan hệ giữa anh cả cùng mẹ? 

Con bé lợi hại như có còn đúng là con gái họ không ?

Lục Kiến Đảng bị nói trúng tâm tư, tức muốn hộc máu, chỉ vào Lục Dao.

“Nghe người ta nói con bị xe đâm thành ngốc, thật đúng là một chút cũng chưa sai, bà nội con đối với ta là người quan trọng nhất, thế nhưng nói ra mấy lời này để châm ngòi quan hệ, không phải đồ ngốc là thành cái gì?!”

Lục Kiến Đảng đi vào đỡ dậy mẹ già .

Đúng vậy, lâu như vậy, còn không có người đỡ bà lên.

“Mẹ, hôm nay chúng ta cần thiết muốn mang theo Lục Dao đi đến nhà người gây ra tan nạn để bồi thường, trong nhà có một kẻ ngốc, về sau bị nó liên lụy làm sao giờ ?"


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp