Trọng Sinh Thập Niên 70: Lão Công, Cầu Gả!

Chương 4 : gặp nhau


4 tháng

trướctiếp

Sau nghe con trai nói xong lời này, Lục thị mới nhớ tới mục đích tới cửa hôm nay.
 

Đêm qua, trong thôn truyền ra tin tức cháu gái Dao Dao là một kẻ ngốc, bà tức đến muốn đ·ánh ch·ết cái này không biết cố gắng kẻ ngốc, sau lại con trai lớn đến tìm bà.

Nói cho bà rằng Dao Dao như vậy ngược lại là chuyện tốt.

Lục Dao một khi ngốc, kia công việc trên xưởng thực phẩm liền có thể rơi xuống tay con gái hắn kỳ kỳ, bọn họ còn có thể đến nhà người gây chuyện đòi chút bồi thường, lại đem Lục Dao vào viện tâm thần, từ nay về sau này cô cháu gái này liền sẽ không ngứa mắt họ. 

Lục thị vừa nghe xong, là có lý này, cho nên hai người sáng sớm liền chạy đến, thừa dịp trước khi đi làm công đem mọi chuyện giải quyết. 

Một bên Lục Kiến Nghiệp đem phản ứng của anh trai cùng mẹ đều xem trong mắt. 

Cho nên bọn họ đây là nghe được tin tức, cho nên tới muốn đòi bồi thường?

Không quan tâm bọn họ còn chưa tính, còn muốn lợi dụng Dao Dao lấy bồi thường, nói không thất vọng kia thì đều là lời nói dối.

“Mẹ, anh cả, Dao Dao không ngốc!”

Lục Kiến Nghiệp nghẹn một hơi nói ra những lời này.

Hắn là hàm hậu, nhưng là hắn không thể đứng nhìn khi thấy con gái bảo bối bị người khác lợi dụng như vậy! 

“Ta xem nó chính là cái ngốc , người trong thôn lan truyền các hai người không biết sao!" 

Lục thị gầm lên.

Hiện tại, đối Lục thị tới nói, Lục Dao ngốc hay không ngốc bà không để bụng, bà phải làm chính là để Lục Dao thành kẻ ngốc!

Lục Kiến Nghiệp mặt nghẹn đến mức đỏ bừng, muốn tiến lên phản bác, Lục Dao kéo cha lại , đối hắn lắc lắc đầu.

Cô không thể làm cha gánh tội bất hiếu.

“Bà nội, bà nói con ngốc, có căn cứ sao?”

“Toàn thôn người đều truyền như vậy!”

Lục Dao cười, dựa vào khung cửa, tư thế nhàn nhã.

“Kia bà nội ý tứ là, người ta nói con ngốc thì con thành ngốc luôn, phải không? Kia nếu con nói bà là kẻ ngốc ,thì bà chính là kẻ ngốc?

" Mày!”

Tới tuổi này, Lục thị bà con không có bị người ta nói quá lên đâu.

“Dao Dao, đừng nói bậy!”Lục Kiến Nghiệp kéo áo con gái lại.“Cha, con chính là nói cái ví dụ, con như thế nào sẽ nói bà nội ngốc đâu, tin vào lời người ngoài nói mới là ngốc đó.”

Lục thị tức giận cả người run rẩy, chỉ vào Lục Dao.

“Mày, mày đây là đồ bất hiếu!”

“Bà nội , bà đều nói con ngốc, kẻ ngốc còn sẽ biết ý nghĩa bất hiếu sao, nói lên chữ hiếu , bà nội , từ khi con sinh ra tới , bà có chăm sóc con một ngày nào sao?”

Đừng nói là chiếu cố, không trộm đánh nàng liền không tồi!

“Tao sinh, tao nuôi lớn cha mày !”

“Kia cha con đối xử với ngài thế nào đâu? Chẳng lẽ còn không tốt sao?!”

Tự hỏi xem, trong nhà có cái gì ăn ngon chính là cha không qua đưa  bọn họ a!

Phong thủy thôn ai mà không biết cha hiếu thuận, chính là bà nội lại đem việc cha làm là thành điều đương nhiên, ở bên ngoài bốn phía tuyên dương cha bất hiếu như thế nào .

Kia quanh năm suốt tháng chưa cho bà cái  gì, kia bác cả chính là có hiếu sao!

“Thật đúng là cái kẻ ngốc, kiến đảng! Đem nàng đè lại cho mẹ, lấy tiền bồi thường tồi đưa nó và viện tâm thần!" 

Dám ngỗ nghịch bà!

Này thái quá !

“Ai dám!”

Vương Tú Hoa tiến lên bảo vệ Lục Dao, trừng mắt mẹ chồng.

Dám đưa Dao Dao đi viện tầm thần, trước tiến bước qua bà đi rồi lại nói!

Lục Kiến Nghiệp cũng đứng ở khuê nữ phía sau, Lục Dao trong lòng ấm áp, giây tiếp theo, tay bị túm chặt, bang một tiếng, Vương Tú Hoa mặt b·ị đ·ánh thiên.

Lục Kiến Đảng nhẹ nhàng khống chế được Lục Dao, 18 tuổi cô gái mới lớn sức lực rốt cuộc không thắng nổi một người đàn ông thường xuyên làm việc nhà nông. 

“Vương Tú Hoa, cô một con gà mái không biết đẻ trứng, đẻ ra vẫn là một đứa ngốc, cút về nhà mẹ đẻ của cô đi!" 

Lục thị tay run, vừa mới kia một cái tát, bà dùng hết mười phần sức lực.

“tôi liều mạng với các người!" 

Vương Tú Hoa điên cuồng lao về Lục Kiến Đảng, Lục Kiến Nghiệp cũng đi lên, trong nhất thời loạn thành một đoàn, hùng hùng hổ hổ, Lục Dao cực lực dãy dụa muốn thoát  khỏi đại bá khống chế.

Không ngờ, một đôi bàn tay to lớn  không biết nơi nào duỗi lại đây , ng·ay sau đó, Lục Dao rơi vào một cái ôm ấm áp.

Lục Dao ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Chỉ là liếc mắt một cái, cô liền dại ra.

Là anh ấy!

Là người đàn ông cô thầm yêu cả đời !

Giản Thành chỉ là ôm cô trong chốc lát, nhỉ giọng làm cô đứng thẳng.

Giọng nói quen thuộc suýt nữa làm Lục Dao khóc tại chỗ.

Giản Thành làm nàng đứng ở hắn  sau lưng, nhìn về phía người trong phòng. 

Lúc này, mọi người đều dừng tay, sợ hãi trước áp lực của người trước mắt .

Giản Thành mười lăm tuổi tham gia quân ngũ, hiện giờ phục vụ trong quân đội đã 10 năm, một thân uy nghiêm quân trang, thân hình cao ráo, làn da ngăm đen, một khuôn mặt tuấn tú như đao, một đôi mắt hổ vơi đôi mắt đen láy, trương đao tước dường như tuấn nhan, một đôi hổ đôi mắt sắc ám trầm, một bàn tay tự nhiên hộ ở Lục Dao trước người, ý muốn bảo vệ mười phần.

“ Bà Lục, bác Lục, 2 người đây là đang làm gì?”

Hàng năm ở qu·ân đ·ội sinh hoạt, trong xương cốt mang theo một cổ khí phách, chỉ  đứng yên một chỗ, ý tứ uy h·iếp mười phần.

Vừa thấy liền biết hắn là người có quan chức.

Lục thị cùng Lục Kiến Đảng theo bản năng dựa sát vào nhau, cảnh giác nhìn đến người đột ngột xuất hiện .

Bọn họ không nhớ trong thôn có người như này, trong nhà cũng không có thân thích như vậy a?

“Cậu là ai?”

Lục thị khẩn trương hỏi.

Còn không có nắm rõ tình huống , không thể làm việc dại dột mà đắc tội quan chức.

Lục thị tưởng,cậu ta nếu không phải quan lớn, vậy đừng trách bà  không khách khí.

“Tôi chính là người hôm trước lái xe đâm Lục Dao.”

Từ khi anh xuất hiên cô vẫn luôn dời đi tầm mắt trên người anh, nghe vậy Lục Dao sững sốt.

Là anh Giản đâm cô?

Cúi đầu nhìn xuống dưới cánh tay đang hộ ở cô trước mặt, Lục Dao trong lòng không khỏi ấm áp. 

Đây là người cô ở đời trước vẫn luôn muốn đến gần nhưng lại không dám a. 

Lục Kiến Nghiệp kéo qua tay vợ, làm bà đứng ở phía sau mình, không cho mẹ cùng anh trai lại đụng chạm gì bà.

“Đúng, là cậu bất quá con gái chúng tôi cũng không có việc gì, không cần bồi thường."

Ngày hôm trước, con gái đi trấn trên bệnh viện là cậu này bỏ tiền ra trả, con gái hiện giờ không vấn đề gì , người lính tham gia quân ngũ cũng không dễ dàng gì.

Giản Thành còn không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn sáng sớm đến đây xem Lục Dao có phải hay không tỉnh lại, kết quả liền thấy được một màn kịch lộn xộn như vậy .

Nhớ tới khi Lục Kiến Đảng khống chế Lục Dao kia một màn, hắn liền muốn đem tay người này bẻ gãy!

Này vừa nghe cha Lục nói như vậy , hắn còn có cái gì là không rõ đâu.

Việc trong nhà Dao Dao, hắn là biết một ít, Lục Kiến Đảng cùng ông bà nội Dao Dao chính là lũ người ăn thịt không nhả xương, ích kỷ.

“Nếu là cậu đụng phải Dao Dao, vậy bồi thường đi, Dao Dao hiện tại đần độn, chúng tôi không thể chiếu cố một đứa ngốc cả đời.”

Lục thị tức khắc tự tin, có cái loại cảm giác  ‘ lý lẽ đủ mang vòng quanh thiên hạ đi  ’.

Giản Thành híp híp mắt, trong mắt hiện ra một tia tức giận. 

“Ngốc? Ai là  đứa ngốc ?”

Ánh mắt Giản Thành âm trầm đến lợi hại, liếc nhìn về phía hai Lục Kiến Đảng và Lục thị, hai người theo bản năng lui về phía sau một bước.

Lúc này, áo phía sau lưng Giản Thành giật giật.

Giản Thành quay đầu lại xem Lục Dao, cô nhìn về phía hân lắc đầu. 

Việc nhà bọn họ, hắn vẫn là không cần lo,nếu không ông bà nội sẽ ăn vạ hắn.

Giản Thành trong lòng có chút buồn bực, cô vẫn luôn là như vậy mềm lòng, bị người ta lan truyền tin đồn thành đưa ngốc cũng không cần hắn quản, vốn dĩ chuyện này là trách nhiệm của hắn a. 

Giản Thành đối với cô cười cười, cho nàng một ánh mắt trấn an.

Lục Dao xem hắn cười thì trực tiếp ngây người.

Bao lâu rồi không thấy được anh ấy cười như vậy, dường như đã qua được mấy kiếp.

Phải a, đời này cô nhất định phải giữ nụ cười của anh ấy lại. 


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp