Trọng Sinh Thập Niên 70: Lão Công, Cầu Gả!

Chương 2 : nói cô là kẻ ngốc


1 tháng

trướctiếp

 

Trong trấn có một con sông nhỏ  chia thành 3 nhánh, ngăn cách thôn hương thủy, thôn quan thủy và phong thủy thôn.

Lục Dao nơi ở là thôn phong thủy, ngày tháng ba, những lúa mì trên đồng ruộng cũng trưởng thành một cách ấn tượng , hai bên đường cây bạch dương cùng cỏ cây càng mang thêm không khí trong lành, thường thường còn có về tổ chim nhỏ kêu to.

Lúc này Lục Dao một chút tâm tư  thưởng thức đều không có, chỉ nghĩ chạy nhanh về nhà. 

Cả buổi trưa cô đều ở lo lắng cha sẽ từ trong thôn hương thủy hỏi thăm ra tin tức gì tới.

Nguyên bản là sau cơm trưa, cô là rời nhà sớm, trước khi đi làm thì ghé qua thôn Hương Thủy để tìm vài người nói một ít về Trần Hải vô trách nhiệm.

Ai có thể nghĩ đến, ăn cơm xong cha cô một hai phải đưa cô đi làm, ông nói dù sao chiều nay cũng là không đi làm, rãnh rỗi một buổi chiều thì cũng qua thôn Hương Thủy, cô mới tỉnh nên ông không yên tâm.

Xưởng thực phẩm là ở trấn trên, cách thôn phong thủy một đi đường, khi vào xưởng, không đến giờ  tan tầm cô cũng đừng nghĩ ra được.

Bởi vì căn bản không có thời gian đi tới đi lui.

Xong , nếu là thôn Hương Thủy nói Trần Hải tốt như thế nào, cha khẳng định liền phải làm cô gả chồng.

Mang theo một khoản suy nghĩ lung tung bất ổn về nhà, cha mẹ cô cũng về.

“Cha mẹ,con về rồi !”

Lục Dao vừa bước vào cửa nhà lo lắng nhìn vào bên trong, ý đồ từ cha mẹ biểu tình nhìn ra chút tin tức.

Vương Tú Hoa từ nhà bếp ra tới, dùng tạp dề lau tay, “Dao Dao về rồi, mau đi rửa tay, còn vào ăn cơm.”

Lục Dao thấy trên mặt mẹ không có biểu hiện dị thường, thử hỏi một câu.

“Mẹ, cha đâu?”

Vừ nói ra, Lục Dao thấy sắc mặt mẹ không tốt, còn có chút phẫn nộ.

“Cha con ở buồng trong, Dao Dao, con vào trong nói chuyện cùng cha con đi .”

Lục Dao híp híp mắt.

“Mẹ có chuyện gì sao, mẹ nói trước cùng con một chút .”

Vương Tú Hoa thở dài,bộ dáng không muốn nói nhiều.

“Vào cùng cha con trò chuyện đi.”

Xem ra không thể ở chỗ mẹ hỏi ra vấn đề gì, Lục Dao trực tiếp đi buồng trong.

Lục Dao xốc lên rèm cửa, nghịch ngợm thăm dò.Quả nhiên nhìn đến cha ngồi ở đầu giường vẻ mặt u ám.
 

Lục Dao gọi một tiếng cha.

Lục Kiến Nghiệp nhìn sang, thấy đến con gái, sắc mặt mới tốt một chút.

“Cha, cha sao vậy, mẹ nói cha không vui ?”

Lục Kiến Nghiệp tức hừ hừ một tiếng, vỗ vỗ bên cạnh ông chỗ ngồi.

“Con gái, con lại đây.”

Lục Dao ngoan ngoãn qua đi, thân mật nắm lấy cánh tay ông.

“Cha, có chuyện gì thì cùng con nói, con sẽ nghĩ cách giúp. ”

“Con gái, không cần gả cho Trần Hải, ta cũng không gả con vào thôn Hương Thủy !”

Lục Dao có chút kinh ngạc nhìn cha.

Đây là có chuyện gì xảy ra ?

Cha không chỉ đem Trần Hải bà loại trừ ra, còn một gậy đánh chết toàn bộ nam nhân thôn hương thủy.

"Cha nó, Dao Dao, ăn cơm thôi.”

Lục Dao vừa định hỏi tại sao thì mẹ gọi họ xuống ăn cơm.

Ăn cơm xong rồi nói sau, thời buổi này, ăn no mới là đạo lý.

“Cha, mình trước không nói chuyện này, cơm nước xong lại nói.”

Cha con hai người ra ngoài, rửa tay xong, Vương Tú Hoa đã đem cơm bưng lên.

“Thôi ông trước đừng tức giận, lấp đầy bụng lại nói.”

Lục Dao ở một bên càng là tò mò, chiều nay cha khẳng định là đã đi qua thôn Hương Thủy, hơn nữa có chuyện gì đó xảy ra khiến cha tức giận.

Bất quá, mặc kệ là chuyện gì, cô thấy chuyện này là chuyện vui.

Cô chuyện gì đều không cần phải làm, liền thành công thoát khỏi Trần Hải, thật là nên ăn một bữa tiệc lớn chúc mừng một chút, tâm tình vui vẻ làm cô ăn bánh bột bắp đều cảm thấy là sơn trân hải vị.

Ăn cơm xong, Lục Dao chủ động đi rửa chén bát.

Đời trước, cha mẹ có một mụn con là cô, nên rất ít làm việc nhà, có khi mẹ con đem quần áo nàng giặt càng miễn bàn là đụng tới việc rửa chén bát.

“Dao Dao, con đi nghỉ ngơi, rửa bát để mẹ làm.”

Vương Tú Hoa đứng lên thu dọn, bị Lục Dao ngăn cản.

“Mẹ,  công tác của con là kế toán, đơn giản mà, cũng không mệt, hai người làm công mới mệt, cho nên vẫn là để con rửa đi .”

Nói xong, nhanh nhẹn cầm chén đũa đứng lại en, bưng xuống vào nhà bếp.

Lục Kiến Nghiệp cùng Vương Tú Hoa bị một màn này ngây người một lúc.

Con gái bọn họ khi nào thành bậc thầy làm việc nhà rồi ?

Vừa mới tư thế lưu loát kia, nếu không phải biết con gái không từng làm việc nhà họ cứ tưởng con gái làm suốt.

“Bà à, con gái chúng ta trưởng thành rồi .”

Lục Kiến Nghiệp không khỏi cảm thán.

“Đúng vậy, Dao Dao trưởng thành, biết đau lòng chúng ta.”

Đáng tiếc con bé đã tới tuổi gả chồng.

“Bà xem bà nói cái gì, con gái vẫn luôn đều đau lòng 

 

Từ khi con gái có công việc làm, tới nay mỗi tháng tiền lương hơn hai mươi đồng tiền đều là nộp lên, con bé chưa để một xu lại cho mình.

“Ừ, đúng đúng, tôi lỡ miệng nói sai.”

Vương Tú Hoa vỗ vỗ miệng, trên mặt không khỏi vui mừng.

Lục Dao đem phòng bếp thu thập gọn gàng ngăn nắp, đời trước, việc này lúc sống ở nhà mẹ đẻ cô có làm bao giờ a, chính là gả cho Trần Hải sau, việc gì cũng đều là cô làm, đối với việc này, cô đã quá quen thuộc.

Này một đời, cô sẽ không làm cha mẹ chịu khổ, mà cô ở một bên hưởng phúc.

Từ nhà bếp ra tới, Lục Dao mới từ cha trong miệng biết được buổi chiều đã xảy ra chuyện gì.

Lục Kiến Nghiệp đưa con gái đi làm về, trực tiếp đi thôn Hương Thủy, muốn tìm người hỏi thăm Trần Hải một chút, kết quả liền nghe được trong thôn đang nói xấu về con gái hắn

“Gia cảnh Trần Hải , khẳng định là sẽ không cưới cái cô ngốc đó.”

“Này cũng đáng thương, chân trước liền phải gả cho kẻ có tiền, sau lưng bị xe đụng phải,  nói nữa lớn lên đẹp có ích lợi gì, đúng rồi, gọi là mệnh gì nhỉ.”

“Hồng nhan bạc mệnh!”

“Đúng đúng, này không học thức  chính là không được.”

Nếu không phải xem ở bọn họ toàn là phụ nữ, Lục Kiến Nghiệp liền đều nghĩ cùng phải đi lên cùng họ liều mạng.

Vương Tú Hoa tức giận lông mày đều phải nhướng lên.

“Ông đi cũng không gọi tôi, nếu tôi ở đó, tôi sẽ xé nát miệng lũ đàn bà đó!”

Dám nói con gái bà là kẻ ngốc, con gái nhà họ mới ngốc!

Nghe xong sự tình từ đầu đến cuối, Lục Dao trong lòng vui vẻ, nhưng lại không biểu hiện trên mặt, còn muốn tới an ủi cha mẹ .

“Cha mẹ, chúng ta nên cảm ơn bọn họ a, làm chúng ta biết Trần Hải người này không ra làm sao.”

Lục Kiến Nghiệp cùng Vương Tú Hoa không lập tức nói chuyện, hiện tại niên đại này, ai biết về sau sẽ ra làm sao, con gái gả cho nhà có tiền , kia về sau cũng phải chịu ủy khuất đâu. 

Bất quá, sự tình nháo đến mức này, bọn họ không thể chọn Trần Hải được nữa ,khi bình tĩnh lại hai vợ chồng cũng nghĩ đến, tin tức này lại có phải hay khi Trần Hải truyền đi, cùng hắn nhân phẩm lại không liên quan tới nhau.

“Con gái a, Trần Hải dù là tốt hay là xấu chúng ta đều không đồng ý gả con cho đâu.”

Lục Dao liếc mắt một cái liền xem thấu cha mẹ tâm tư.

“Cha, cha cảm thấy tin này là ai truyền ra đi, ông bà nội cũng chỉ nói là xem mắt trước, có nói nhất định sẽ thành việc sao, dựa theo ông bà tính cách kia, họ có nói ra khi việc chưa thành ra bên ngoài không? Nếu là như thế, kia thôn Hương Thủy, họ như thế nào biết con cùng Trần Hải xem mắt ?”

Xem ánh mắt của cha mẹ liền biết bọn họ là quyết định không cho cô gả cho Trần Hải, nhưng lại không đối Trần Hải lộ ra thất vọng.

Nếu là ông bà nội bên kia lại khuyên bảo, kia có khả năng cha mẹ sẽ buông lỏng. 

Cô cần thiết muốn làm cha mẹ  đem Trần Hải kéo vào sổ đen!

Lời cô nói như vậy, cha mẹ sẽ suy nghĩ sâu xa một chút.

Lục Kiến Nghiệp cùng Vương Tú Hoa có chút minh bạch con gái ý tứ.

Lục Kiến Nghiệp nghiêng người phía trước, lông mày nhíu lại .

“Dao Dao, ý của con là, tin này là do Trần Hải truyền ra ?”

------ chuyện ngoài lề ------

Chim nhỏ bay tới bay lui cầu cất chứa nga ~ miêu ~

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp