[Spideypool] Peter and his friends - Peter và những người bạn

Chap 2


4 tháng

trướctiếp

 

America là con gái nuôi của Steve Rogers và Tony Stark. Nó có siêu sức mạnh và bay được, như kiểu kết hợp giữa hai ông bố của nó, nhưng con bé đôi khi không kiềm chế được sức mạnh, hoặc tại nó cố tình, nên thường gây ra thiệt hại về tài sản.

Peter không thân với nó lắm. Có lẽ vì nó là con gái. Hoặc vì đôi khi nó hơi bạo lực.

Cô gái nhỏ hơn cậu vài tuổi, nhưng dường như nó không coi số tuổi ấy là cái gì cả. America đối xử với cậu như một người bạn và vì chàng trai không thấy có vấn đề gì với việc ấy, cậu cứ mặc kệ như vậy. Nói chung nhiều lần con bé đã giúp cậu một vài việc, nên chàng trai cũng khá quý mến nó.

Quay lại với chuyện “Peter không thân với nó lắm”. Cậu thật sự không thân với con bé đến mức nó mò tới tận nhà cậu và nằng nặc đòi ở lại.

Phải, con bé đòi ở lại.

“Bố và Bố-kia muốn em học đại học, và em nói ‘không, con muốn làm lính đánh thuê’ và thế là họ la lên và em la lên và bỗng dưng mọi người đều la ó ầm ỹ và em bỏ đến chỗ anh.” con bé nói, gác chân lên bàn, ôm bịch bánh trước bụng và vừa ăn vừa nói.

Advertisement

“Em muốn làm cái gì cơ?!” Peter không tin được điều America vừa nói.

“Lính đánh thuê?”

“Tại sao?”

“Vì làm lính đánh thuê dễ kiếm tiền, không phải nghe mệnh lệnh của ai và vì em thích thế đấy.” cô gái đáp, thảy cho con chó đang nằm dưới chân miếng bánh.

Peter lấy tay xoa xoa sống mũi. “Nghe này, chuyện này em cần về bàn với bố mình, không phải chạy đến nhà anh và đòi ở lại. Mà thế quái nào em biết anh ở đâu vậy?!”

“Em giỏi trong việc tìm thông tin.” con bé nhún vai, “Đã nói em thích hợp làm lính đánh thuê mà.”

Peter nhìn con bé chằm chằm.

“Gì?” America hỏi.

“Anh sẽ gọi cho Tony.” Peter nói và đứng lên, lấy điện thoại ra.

“Nếu vậy em sẽ nói với bố là anh chứa chấp ác nhân hạng A trong nhà.”

Peter ngừng ngón tay trước nút “gọi”.

Chàng trai lưỡng lự.

Nếu để con bé ở lại, sớm muộn gì Tony cũng sẽ tìm ra. Lúc đấy không những bị buộc tội chứa chấp kẻ thù mà còn bị thêm tội bao che cho con gái họ.

Nhưng nếu không cho con bé ở lại, Loki sẽ bị bắt và số tiền tháng của cậu sẽ biến mất, à nhầm, ý cậu là cậu sẽ thấy cô đơn vì không có người bầu bạn.

“Bố sẽ không tìm ra em đâu. Em đã hack tất cả vệ tinh rồi, không một dấu vết.” America nói khi thấy chàng trai im lặng.

“Em thật sự không muốn học đại học. Em thấy lạc lõng và không có bất kì định hướng nào, nhưng em không thể nói vậy với bố được. Họ sẽ rất buồn. Em cần một nơi để suy nghĩ thấu đáo.” con bé lại nói.

“Em có thể giúp anh nấu bữa tối. Hoặc sửa lại cái cửa.” nó chỉ ra cái cửa chính với cái tay nắm rơi hẳn ra ngoài. Tất nhiên con bé sẽ phải sửa cái cửa, vì người làm hỏng là nó chứ đâu.

“Em có thể đánh Loki cho anh nếu hắn dám giở trò.” tay nó quay qua chỉ vào Loki đang đứng dựa người vào cửa xoa xoa thái dương.

“Cái gì?!” Loki giật mình nói, vẫn còn khá choáng sau cú đánh ban nãy của America.

Peter nhìn Loki. “Anh tỉnh rồi đấy à?”

“Con khỉ đột cái này sao vẫn còn ở đây ?!”

“Em đánh hắn được không?” America “lễ phép” hỏi. Nói thế chứ con bé đã bắt đầu đứng lên và tiến lại gần vị thần rồi.

Peter suy nghĩ. Loki không có vẻ gì là khỏe mạnh, hay thuộc kiểu người chấp nhận làm công việc nặng nhọc cả. America thì lại khác. Con bé có thể giúp cậu sửa lại chỗ giột trên mái nhà. Căn nhà cũ này được cậu mua lại cách đây không lâu và từ lúc đó đến giờ Peter vẫn chưa có thời gian rảnh để sửa sang lại nó ngoại trừ chất đồ vào và ở.

Chàng trai suy nghĩ khi America bắt đẩu nắm lấy cổ áo Loki giơ nắm đấm lên.

Ngay khi con bé giáng nắm tay của nó xuống mặt hắn, Peter lên tiếng.

“Em có thể ở lại một thời gian.”

Nắm đấm của America treo trước mặt Loki.

“Thật sao?” con bé nhướn lông mày.

“Thật sao!!!” Loki la lên và câu nói của hắn giống câu cảm thán hơn là một câu hỏi.

Peter gật đầu .

“Trước hết em buông anh ta ra đã.” cậu chỉ vào Loki. “Sau đó đem đồ đi theo anh.” chàng trai chỉ vào túi đồ trên ghế sofa.

America buông vị thần ra và nhếch miệng, đi xách túi đồ lên và theo chân Peter lên lầu. Loki hừ mũi và chỉnh lại cái áo của mình.

Chàng trai dẫn cô gái lên phòng ở trên tầng hai, đối diện phòng Loki.

“Em sẽ ở phòng này. Nhà có ba phòng vệ sinh, đây một cái, trên kia một cái và một cái gần bếp dưới lầu.”

America gật đầu và nhìn xung quanh. Căn nhà khá rộng và ấm cúng, với giấy dán tường màu nâu và đèn có hoa văn cách điệu.

Nó quyết định là nó thích nơi này hơn nhà nó.

“À mà không phải em còn phải đi học sao? Như vậy Tony chỉ cần đến trường là bắt được em rồi.” Peter chợt nhớ ra.

“Ờm … em có thể đã xin nghỉ học ở trường rồi…” cô gái nói với tông giọng cao, rõ ràng đang chuẩn bị để nghe mắng. Và Peter mắng thật.

“Em đã làm cái gì cơ?” Peter la lên. “America, em có thể ở đây, nhưng em phải đi học! Kiến thức rất quan trọng!”

“Thật ra Nat đã chuyển hồ sơ của em về trường học gần đây rồi.” nó đưa một ngón tay ra ý ngừng chàng trai lại.

Miệng Peter mở ra toan nói nhưng nó chỉ ngừng lại ở đấy và chàng trai đơ miệng.

Cậu ngậm lại và lắc đầu. “Em đã lên kế hoạch cho việc bỏ trốn sao?”

“Khoảng một tháng.” con bé nói.

“Và Natasha giúp em?” Peter mở to mắt.

America nhún vai. “Cô ấy ủng hộ việc em cần thời gian để định hướng tương lai. Dù vậy thì cô ấy cũng không thích em làm lính đánh thuê cho lắm.”

“Chả ai thích con gái họ đi làm lính đánh thuê cả.” Peter đảo mắt.

Con bé lại nhún vai. Nó quay người mở cửa vào phòng.

“Em nghỉ chút .” nó nói và đóng sầm cửa lại.

Peter ngẩn người.

Chàng trai hình như lại vừa rước thêm rắc rối vào nhà mình.

 

= = = = =

 

Những ngày sau cả ba người trong ngôi nhà của Peter dần đi vào thói quen thường ngày. Peter đi học hoặc đến chỗ Tony, America nấu ăn và xem TV, và Loki ở lì trong phòng. Nếu nói hắn ta không làm gì cũng không đúng, hắn có dắt chó đi dạo, cho nó và lũ mèo ăn và đi đến hàng sách cũ gần đấy đọc sách. Nói chung hắn cố không chạm mặt America, và không khí trong nhà luôn ngột ngạt khi tối đến cả ba cùng ăn tối.

America thấy khá thoải mái khi sống ở đây. Cô gái vứt điện thoại của mình đi và mua một cái mới, gắn sim rác vào đấy và gọi cho Tony, báo rằng nó ổn và nó sẽ về khi có câu trả lời cho cuộc đời mình. Steve và Tony không bắt nó về nữa. Họ cũng cần thời gian để chấp nhận rằng cô con gái của mình có thể sẽ không đi học đại học.

Và một phần nào đó, Tony nhận ra khi con bé đi rồi họ sẽ đỡ phải thay cửa quá thường xuyên.

Mọi chuyện đều ổn với ba người chung nhà. Họ không nói chuyện nhiều vì Peter luôn bận bịu, còn hai người kia không ưa nhau. America không hiểu tại sao, nhưng có lẽ vì điệu cười của Loki trông rất gợi đòn. Và vì không có ai nói chuyện cùng, cô gái quay qua nói chuyện với lũ vật nuôi của Peter.

America thích con chó của Peter. Con bé chưa đi học lại vì bây giờ đang là mùa hè, tầm giữa tháng 6, và đến tận tháng 9 trường mới khai giảng, vì thế nó ở nhà và chơi với mấy con vật.

America đặt tên cho con chó là Aki vì Peter thậm chí không bận tâm đến việc đặt tên cho một con chó là Chó rất kì cục. Dù vậy, đôi khi Aki vẫn hay chạy lại chỗ Peter khi cậu gọi nó là Chó. America đoán sẽ mất khá nhiều thời gian để nó quen với tên mới.

Một con chó thôi đã không có tên đàng hoàng rồi, thế nên dĩ nhiên lũ mèo và hai con hamster cũng không có tên.

Loki có vẻ thích mèo. Khi nghĩ đến chuyện cả hai ngồi nghĩ ra tên cho chúng, con bé thấy hắn cũng không xấu tính cho lắm. Sau khi thử gọi chúng theo tên các quân cờ trên bàn cờ vua, hay theo cung hoàng đạo ( Loki nghĩ ý kiến này thật dở hơi ), thì cả hai gọi chúng theo đặc điểm trên người. Hai con hamster được đặt là Jack và Rose.

Vào cuối tuần nếu Peter rảnh rỗi, cậu và America sẽ sửa sang lại ngôi nhà. Khi cái này, khi cái kia, mỗi thứ từng chút một. Họ đã sửa lại hàng rào và sơn trắng nó, cắt cỏ và lau cửa sổ, dọn dẹp khu bếp và sắp tới sẽ gỡ giấy dán tường ra và mua giấy mới dán lại. Loki không làm gì hết, nhưng thay vào đó hắn pha nước chanh cho họ. Peter nhận thấy hắn đang học cách làm một người bình thường. Điều đó cũng tốt, hắn có thể dùng vỏ bọc đấy để ẩn náu cho đến khi vị thần quyết định san bằng Trái đất lần nữa.

Một trong những điều thoải mái khi sống ở ngoại ô là đất đai rộng rãi.

Nhà của Peter có một khoảng sân cỏ đằng trước và một khoảng lớn hơn đằng sau. Khoảng đằng sau khá rộng, và cậu nghĩ “sao không trồng cái gì đấy nhỉ”.

Đó là lý do tại sao vào thứ Bảy của tuần thứ tư kể từ khi nhà cậu có thêm hai vị khách, Peter và America cầm xẻng đứng sau vườn.

Loki ngồi trong phòng nhìn hai người qua cửa sổ. Hắn thích ngồi trên bệ cửa sổ nhìn ra khu vườn toàn cỏ, và sắp tới hai kẻ phá bĩnh kia sẽ biến nó thành một nông trại thu nhỏ bẩn thỉu.

Loki thấy Peter chỉ chỉ gì đấy và America gật gật đầu. Cả hai bắt đầu lúi húi nhổ cỏ và làm tơi đất.

Peter chỉ định làm một khoảnh nhỏ thí nghiệm, nên công việc xong khá nhanh. Kế đó cả hai trồng cây con xuống và tưới nước, hi vọng có cà chua sạch để ăn vào một ngày không xa.

Một ý định lóe lên trong đầu Loki. Hắn đã mất hết sức mạnh, nhưng vẫn còn một lượng đủ để bày mấy trò hay ho. Và quan trọng hơn, hắn đang chán.

Vị thần đưa ngón tay ra chỉ về phía hai người dưới kia và xoay một vòng.

Peter đang nhìn lại mảnh vườn xinh xắn nho nhỏ của mình và cảm thấy thật tự hào. Lâu rồi cậu không hoạt động như thế này ngoài những lúc đi tuần tra thành phố. Chàng trai chợt nhìn xuống khi cảm thấy cái gì đó nhột nhột dưới chân.

“Xin chào .” Peter nói khi nhận ra đó là con chó nhà hàng xóm. Nó chui qua chỗ giữa hai chân chàng trai và ngửi ngửi mấy cái cây.

“Sao mày qua đây được vậy?” America hỏi và ngồi xuống toan sờ đầu con chó.

Bỗng dưng nó sủa ầm lên và lao vào mấy cái cây.

“Cái đệch?!” Peter la lên khi thấy mấy cây cà đáng thương bị con chó đẩy đổ bẹp hết. Chàng trai ôm đầu nhìn con chó nhảy nhót vui sướng giữa đống đổ nát và không có dấu hiệu ngừng lại. “America, làm gì đó đi!!!”

America đứng yên nhìn con chó .

Peter hoảng loạn và quay qua nhìn cô gái . Cậu nhận ra con bé đang cáu .

Chết rồi .

“Ấy ý anh là đừng làm gì hết, đừng làm gì hết, được chứ? Để anh –”

Peter chưa dứt lời thì America đã bỏ đi. Con bé nhanh chóng quay lại với cái vòi nước trên tay. Nó mở vòi và phụt vào người con chó.

Con chó kêu ăng ẳng nhưng vẫn không có dấu hiệu bỏ cuộc. Nó đột ngột lao đến chỗ Peter.

“Mày làm gì thế?” Peter hỏi đầy nghi hoặc khi nhận thấy con chó đang lao đến.

Chàng trai bỏ chạy và con chó rượt theo sau. Cả hai chạy vòng quanh sân với Peter vừa chạy vừa gọi người hàng xóm sang giúp, con chó theo sát và America phun nước khắp nơi. Hóa đơn tiền nước chắc chắn sẽ khiến Peter phát khóc.

Loki thấy trò chơi của mình trở nên càng lúc càng hài hước hơn khi America phun nước cả vào Peter. Hắn lấy tay che miệng ngáp khi người hàng xóm hốt hoảng chạy qua xin lỗi và lôi con chó về. Thế là hết trò vui.

Thời gian còn lại của ngày cuối tuần trôi qua nhàm chán với chủ con chó qua xin lỗi và dựng lại khu vườn cho Peter. Có lẽ vì khi người kia qua lôi chó về, America đã liếc anh ta cháy mặt, hoặc vì vị chủ nhà Peter ướt sũng từ đầu đến chân khiến người đàn ông nổi dậy ham muốn tán tỉnh. Cho dù là vì lý do nào thì Peter vẫn có lại khu vườn của mình và một buổi hẹn ăn tối ở nhà hàng chất lượng.

“Nó miễn phí.” chàng trai nói khi America gác chân lên bàn xem TV và càu nhàu về việc người kia chỉ tỏ ra hối lỗi vì anh ta muốn cua cậu.

“Anh đáng lẽ nên đánh văng con chó ngu ngốc ấy ngay từ đầu.” America nói và chuyển kênh liên tục. “Ngu y như chủ nó.” con bé lầm bầm.

“Không làm vậy được, chúng ta phải hành động như người bình thường, và người bình thường thì không đánh văng chó của hàng xóm. Hơn nữa bình thường con chó đó rất ngoan mà. Chả hiểu ăn phải cái gì mà thành như vậy.”

America đảo mắt.

“Nó chả ăn cái gì hết. Em cá là tên kia sai nó sang kiếm chuyện để rủ anh đi chơi. Anh có thấy cách hắn nhìn mông mình không vậy?”

“Không, nhưng cảm ơn vì đã chỉ ra. Kinh tởm.” Peter nói với giọng chán ghét.

America bật cười.

 

= = = = =

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp