[Spideypool] Peter and his friends - Peter và những người bạn

Chap 1


4 tháng

trướctiếp


Peter là kiểu người hay tự mình lao vào rắc rối.

Như khi lúc cậu nói cậu muốn chia tay Gwen và nhận ngay cái bạt tai từ cô nàng tóc vàng, nhưng sau đó vẫn tiếp tục làm bạn với cô ấy để ăn thêm vài cái nữa vì nhiều lý do. Hay lúc Bác May phát hiện cậu là Spider-man vì cậu nghĩ người phụ nữ đã đi ngủ và mặc nguyên bộ đồ đầy máu đi loanh quanh nhà với cốc sữa và cái bánh qui.

Cả lúc cậu đồng ý nhận nuôi con chó giống Akita của Tony khi anh ta mua nó và nhận ra mình hoàn toàn không thích nuôi chó, sau đó lại nhận nuôi thêm tầm chục con mèo nữa mỗi khi cậu thấy chúng lang thang ngoài đường. Thậm chí cậu còn nuôi hai con hamster vì Cassie không muốn nuôi chúng nữa.

Hay gần hơn là lúc cậu làm phòng thí nghiệm ở trường cháy lớn, và sau đó cậu bị đình chỉ học một tháng. Rõ ràng cậu không cố ý.

Và gần nhất, ý tôi là ngay lúc này, chàng trai trẻ cũng đang tự đâm đầu vào một rắc rối khác khi lôi người này về nhà.

Peter đứng chống nạnh nhìn xuống con người đang nằm úp mặt trên sàn nhà cậu. Hắn ta có vẻ bị thương ở tay phải, máu chảy từ bả vai kéo dài xuống dọc cánh tay. Người đàn ông cao và gầy, gương mặt xanh xao, có lẽ do thiếu máu. Hắn mặc một bộ đồ chất liệu da với mấy cái trang trí xanh lá và vàng.

Advertisement

Cậu đã thấy hắn ta trên TV.

Chết tiệt.

“Này.” chàng trai đá nhẹ vào người nọ.

Người kia khẽ động đậy khiến cậu giật bắn mình. Thôi được rồi, đánh thức hắn ta dậy chắc chắn không phải là một ý hay. Tuy vậy người đàn ông lại trở về trạng thái nằm im tại chỗ và giác quan loài nhện của cậu không nhói lên, nên có lẽ không sao.

Peter thở dài và xắn tay áo, xốc vai người kia lên để đưa hắn vào phòng tắm.

“Anh sẽ không được ở trong nhà tôi với người đầy máu thế này.” cậu lầm bầm, đặt người kia ngồi trên bồn cầu và cho hắn ta dựa người vào tường.

Cậu lấy khăn lau máu trên mặt người nọ, dùng oxy già sát trùng những vết cắt và cởi áo hắn ta ra để băng bó lại vết thương.

“Ăn cho béo lên chút rồi hẵng chạy đi làm người xấu chứ.” cậu nói.

Cơ thể người kia không quá gầy hay quá béo, khá săn chắc và có dấu hiệu của luyện tập sức khỏe, nhưng nếu muốn đối đầu với ông anh cao to của mình thì cậu nghĩ hắn ta nên cố gắng hơn nữa.

“Cảm ơn lòng tốt của cậu nhưng tôi nghĩ mình không muốn trông cục súc như lão anh ngớ ngẩn đâu.”

Peter đổ cả chai oxy già vào vết thương ở tay người kia.

“Argh! Đồ hậu đậu!”

“Đừng làm tôi giật mình hoặc anh sẽ có một vết sẹo để đời đấy.” chàng trai nói và tiếp tục may lại vết thương.

Hắn ta nhìn cậu và nhếch miệng.

“Vì lý do gì cậu lại cứu tôi, cậu Parker?”

“Vì anh là đồ thảm hại nằm chắn ngay lối ra vào nhà tôi và tôi không muốn mới dọn đến ở đã gây sự chú ý với hàng xóm.” Peter nói mà không hề ngừng nghỉ.

Người đàn ông cười mũi và nhắm hờ mắt khi chàng trai thu dọn dụng cụ lại. Cậu đi ra khỏi phòng tắm và lát sau quay lại với một bộ đồ ngủ trên tay.

“Cầm lấy.” cậu quăng cho người kia.

Hắn ta bắt lấy và nhìn theo bóng chàng trai đi xuống dưới nhà.

 

= = = = =

 

Peter bị đánh thức bởi tiếng ông hàng xóm la ó ở bên ngoài. Cậu bật dậy, mặt nhăn nhó vén rèm cửa nhìn ra.

Người hàng xóm khó chịu của cậu lại chửi bới về việc con chó nhà đối diện cứ chạy qua ị bậy trước nhà ông ấy chỉ vì người chủ của nó có thâm thù với ông ta.

Peter thở dài, buông rèm xuống và quay người vào trong. Cậu muốn đi ngủ tiếp nhưng cậu còn phải đến chỗ Tony để giúp anh ta một số việc, vì thế Peter đành phải lê người vào nhà tắm.

Chàng trai vệ sinh cá nhân rồi đi xuống dưới nhà, ngáp dài và cho tay vào trong áo gãi gãi bụng.

Bỗng một tiếng sủa vang lên và một bóng nâu vồ lấy cậu.

“Ê đừng liếm vào mặt, đừng ahahhahah!” cậu vừa cười vừa đẩy chú chó trên người mình ra.

“Tôi nghĩ con chó này cần được dạy dỗ cẩn thận lại, cũng như chủ của nó vậy.” giọng nói từ người đàn ông hôm qua vang lên, vế sau chuyển thành lầm bầm. Nhưng có vẻ như chàng trai vẫn nghe được.

Cậu làm mặt lạnh nhìn hắn, “Nếu còn muốn ở lại đây thì anh nên cẩn thận với mấy lời chọc ngoáy của mình đi, Loki.”

“Sao cũng được, cậu Parker.” anh ta đáp lại bằng chất giọng vùng Tây Âu khó ưa và quay người đi vào bếp.

Nhớ về việc ngày hôm qua, chàng trai lại muốn đảo mắt thêm chục lần nữa.

 

“Tại sao anh lại nằm trước cửa nhà tôi và tại sao anh biết tên tôi?” Peter đứng khoanh tay trước ngực và dựa người vào tường. Chàng trai đột ngột hỏi khi người kia bước ra từ phòng tắm.

“Tại sao cậu lại cứu tôi khi tôi rơi từ trên cao xuống?” hắn ta hỏi ngược lại.

“Vì đó là phản xạ.”

“Tôi mất hết sức mạnh rồi.” Loki chợt nói sau một lúc im lặng. Mắt hắn cụp xuống và không còn giữ vẻ kiêu ngạo như trước.

Peter cau mày nhìn người tóc đen trước mặt. Hắn trông mệt mỏi và không có vẻ gì là sẽ lao đến bóp cổ cậu. Chàng trai thấy yên tâm đôi chút. Có lẽ hắn ta nói thật. Chính cậu đã tận mắt thấy Loki đột ngột không còn điều khiển được đám lâu la nữa và rơi xuống từ trên cao, và sau đó vài ngày hắn lại xuất hiện nằm một đống trước nhà cậu, nhưng ai biết được, chúng ta đang nói về vị thần xấu tính và xảo trá nhất cậu từng biết đấy.

“Vậy anh muốn tôi cho anh trú ẩn?”

Loki nhìn chàng trai. Hắn bị Odin khống chế sức mạnh, và chẳng bao lâu nữa ông ta sẽ tìm ra con trai mình nếu hắn cứ đi loăng quăng ngoài đường. Mặc dù chả có vẻ gì là ông ta sẽ bận tâm để tìm hắn – con trai ông ta tốt nhất cứ tránh xa Asgard ra là được. Hắn ta không còn lựa chọn nào khác. Loki là một trong số những nhân vật bị truy đuổi gắt gao nhất của S.H.I.E.L.D, nên sẽ không ai nghi ngờ gì khi hắn trú ẩn ở nhà người của họ. Nhất là khi cậu ta còn ở vùng ngoại ô xa tít tắp. Người ta hay nói nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất còn gì.

“Nếu cậu cho phép.” hắn trả lời kèm theo cái nhếch mép. Hắn nhanh chóng bỏ nụ cười ấy đi, tuy đấy là thói quen thôi nhưng dù sao hắn cũng đang nhờ vả cậu ta, không thể tỏ thái độ chống đối được.

Peter trông có vẻ nghĩ ngợi một lúc. Cậu chỉ ở một mình và căn nhà này khá rộng, nên sẽ không vấn đề gì khi có người ở chung. Ngoài ra cậu có một con chó, một đàn mèo và hai con hamster cần người chăm sóc khi cậu đi làm, đi học và đi làm anh hàng xóm Spider-man. Và quan trọng hơn …

“Anh sẽ trả tiền thuê nhà chứ?”

“3000 USD sẽ chuyển vào tài khoản của cậu vào ngày mai. Mỗi tháng một lần.”

“Anh được ở lại.”

Bằng một cách nào đó, Peter đã chuốc thêm rắc rối vào người vì 3000 USD mỗi tháng.

 

= = = = =

 

“Tôi đã nấu sẵn ít cơm và canh rau củ. Đến chiều tôi sẽ về nấu bữa tối. Nhớ cho bọn mèo ăn và đừng đụng vào con chó, nó không ưa người lạ.” Peter dặn dò trước khi đi đến chỗ Tony.

Cậu chợt nhớ ra điều cần dặn nữa và quay lại chỉ để thấy Loki đóng sầm cửa lại trước mặt cậu. Khóe mắt chàng trai khẽ giật giật.

Đúng là sai lầm khi cho tên này ở lại.

Peter thở dài và đặt ván trượt xuống, trượt đi. Để đi từ khu vực này đến New York cậu cần đi một đoạn đến bến xe buýt, sau đó mới đi xe buýt đến đấy được. Nhưng dù sao ở đây không khí trong lành, giá nhà rẻ hơn đôi chút và nhất là cậu có nhà riêng chứ không phải đi thuê nhà, thế nên Peter cảm thấy mình vẫn rất ổn.

Chàng trai lên xe buýt và nửa tiếng sau chiếc xe dừng tại bến, sau đó cậu đi đến tháp Avengers bằng ván trượt của mình.

Peter nhập mật mã và đi vào xưởng làm việc …

“Chào–”

… Chỉ để thấy một Steve và một Tony đang không mặc áo lăn lộn trên bàn làm việc.

“TÔI KHÔNG THẤY GÌ HẾT !” chàng trai hét lên và che mắt chạy ra. Do không thấy đường, cậu đập mặt vào cửa và dừng lại chửi thề một chút rồi lại chạy đi.

Hai người kia nhìn nhau và nhún vai, tiếp tục công việc dang dở.

Chỉ vài giây sau cánh cửa bỗng bật tung ra và một cô gái bước vào với khuôn mặt cau có.

“Chết tiệt America! Đó là cánh cửa thứ năm trong tháng rồi đấy! Con không thể mở cửa đi vào như người bình thường sao!” Tony la lên trong khi cả hai vẫn còn đè lên nhau.

“Peter đang ngồi ngoài phòng khách với bản mặt tôm luộc kìa. Hai người không thể quan hệ như người bình thường sao? Trong phòng ngủ ấy.” cô gái vừa nói với bản mặt không cảm xúc vừa chỉ ra ngoài cửa.

Steve thở dài và đứng dậy, mặc áo vào, “Được rồi, bảo thằng nhóc đợi chút.”

Cô gái đảo mắt và đi ra.

“Con bé giống ai vậy cơ chứ?” Tony càu nhàu trong khi mặc áo vào.

“Natasha. Hiển nhiên rồi.” Steve trả lời kèm cái nhếch miệng.

Tony đảo mắt.

Steve đi ra bếp và Tony gọi Peter vào. Chàng trai có vẻ khó xử, nhưng cậu không hề nhắc đến việc lúc nãy. Có lẽ vì cậu cũng dần quen với việc cặp đôi kia thích lăn lộn bất cứ đâu họ muốn, cũng có thể cậu hoàn toàn không muốn nhắc về nó.

Cả hai làm việc đến tầm 1 – 2 giờ chiều và cuối cùng người bỏ công việc trước lại là Tony. Anh ta thấy Steve đứng ngoài gõ cửa với khay bánh muffin trên tay và lon ton chạy ra kéo người đàn ông đi, bỏ lại chàng trai với khay bánh.

Peter đứng cầm khay bánh một lúc, quyết định cậu muốn lấy một cái và dọn đồ đi về sớm. Thôi được, hãy lấy hai cái cho cả Loki nữa. Một cái cho Gwen vì cô sẽ ghé qua lấy ít đồ cô ấy nhờ cậu giữ. Một cái cho con chó, nó sẽ nhảy lên người cậu nếu cậu không cho nó ăn. Thêm cái nữa cho Cassie, Scott nói muốn cậu giúp cô bé làm bài tập.

Thôi cứ lấy cả khay về đi.

 

= = = = =

 

Peter thấy cửa mở toang và một ý nghĩ có điều gì đó đã xảy ra khi cậu đi vắng vụt qua.

Loki.

“Có chuyện g–” Peter chạy vào và đứng đơ người trước cảnh tượng trước mặt.

Người đàn ông tóc đen đang nằm bất tỉnh trên sàn nhà, xung quanh vây bởi đám mèo của cậu. Peter nhìn xung quanh.

Chàng trai thở phào nhẹ nhõm. Ngoại trừ Loki thì mọi thứ đều ổn, không có vật gì bị trộm hay làm hại. Vấn đề là: Ai đã làm cho vị thần kiêu ngạo thành ra… như thế này?

Cậu chợt nghe tiếng động ở trong nhà vệ sinh gần bếp.

Peter nhẹ nhàng bước qua người Loki, cầm cây đèn chụp để trang trí lên và rón rén bước lại gần căn phòng. Cậu không biết việc cầm cây đèn giúp ích được gì khi kẻ trong nhà vệ sinh có thể dễ dàng hạ gục Loki, nhưng trong phim người ta vẫn thường làm vậy.

Chàng trai không mang theo bộ bắn tơ bên người, nên có khoảng 69,454545% cậu sẽ trở thành một đống nằm giữa nhà như Loki. Cẩn thận là trên hết.

Kẻ ở trong nhà vệ sinh mở cửa ra và trước khi Peter kịp nhận ra đó là ai, cây đèn đã đập ngay vào đầu người nọ.

Cậu ta thực sự là kiểu người hay tự mình lao vào rắc rối.

Peter chỉ vừa cầm cây đèn đính ren và hạt cườm đập vào đầu con gái của Captain America và Iron-man.

“Oops …” cậu nói, mặt méo xệch.

 

= = = = =

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp