Tám Năm Quên Lãng

chương 5


4 tháng

trướctiếp

Nhiếp Phong nhìn mãi theo bóng con, sau đó quay lại nhìn tôi. Mày anh ta nhíu chặt, vô cùng hoài nghi: “Anh không hiểu, Nhị Hoài, từ đại học anh đã ước mơ cưới em, sinh con. Bây giờ ước mơ đã thành sự thật, nhưng..."

Anh ta dừng lại, tôi biết anh ta muốn nói gì, nhưng vì sao sau 8 năm, thực tế lại khác xa những gì anh ta tưởng tượng.

Anh ta cưới tôi như ý nguyện, nhưng tôi lạnh lùng cực điểm, ngay cả con chúng tôi cũng xa lạ với anh ta.

Anh ta cố gắng nhớ lại nhưng cục máu đông đè lên dây thần kinh ngăn cản anh ta. Mày anh ta cau thật chặt, có lẽ do đau đầu dữ dội nên anh ta lấy tay xoa mạnh lên huyệt Thái dương rồi ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt bi ai, tựa như con chó hoang lưu lạc trên đường bị người vứt bỏ, ánh mắt thật lòng rất khó hiểu.

Giọng đau khổ, anh ta hỏi tôi: “Nhị Hoài, anh thực sự không hiểu sao chúng ta lại đi đến mức này? Anh xem thỏa thuận ly hôn, họ nói anh chính miệng ra lệnh họ ghi như thế. Điều khoản khắc nghiệt, tàn nhẫn, anh không hiểu, vì sao anh lại muốn ly hôn với em?"

Vì sao?

Vì Nhiếp Phong của 8 năm trước, ước mơ lớn nhất là cưới tôi.

Nhưng Nhiếp Phong của 8 năm sau, ước mơ lớn nhất là làm thế nào thuyết phục tôi ly hôn, sau đó cưới Cố Tiểu Yên, cho cô ta một danh phận đàng hoàng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp