Xuyên Nhanh Bọn Họ Đều Trọng Sinh

Chương 3


3 tháng


Tiến độ quay chụp hiện tại của《 kẻ ám sát 》 đến lượt nam hai, trước đó bởi vì suất diễn nam số 2 phải quay lại, cho nên vào buổi chiều tối hôm qua, đoàn phim đều quay cảnh nam 2, Thẩm Tiểu Gia liền về trước.

Trở lại khách sạn, Thẩm Tiểu Gia mất hồn mất vía nằm trên giường, trong đầu hiện lên hình ảnh nam số 2 mới tới đến chào hỏi y.

“ Chào cậu, tôi là diễn viên đóng vai nam số 2 An Dương.”

Lúc ấy y phản ứng chậm nửa nhịp, đối diện với gương mặt quen thuộc kia, lại phá lệ cảm thấy xa lạ.

Chờ đến thời điểm mọi người cho rằng y không muốn bắt tay, y mới lộ ra một nụ cười hiền lành vô hại, “ Tôi tên Thẩm Tiểu Gia.”

Hồi ức dừng ở đây, tiếng đập cửa đánh gãy suy nghĩ của Thẩm Tiểu Gia.

Y đi ra mở cửa, ngoài cửa chính là một nữ sinh đeo kính đen, trong tay kéo một rương hành lý.

Gương mặt nữ sinh ửng đỏ, lúc nói chuyện, trong miệng thở ra nhiệt khí, hiển nhiên là bị đông lạnh.

Không đợi y hỏi, nữ sinh liền mỉm cười mở miệng trước, “ Chào Thẩm ca, em tên Dương Lộ, là Trì ca bảo em tới.”

Ngày hôm qua sau khi Trì Phong rời đi, liền nói sẽ phái một trợ lý tới cho y, chỉ là không nghĩ tới lại nhanh như vậy.

Thời gian mấy ngày này quay chụp nam 2, lần nữa quay lại những cảnh trước đó, đoàn phim liền bắt đầu trở lại tiến độ bình thường.

Thời tiết cũng không hề ấm nên chút nào, ngay khi bắt đầu quay một lần nữa, nữ chính đã yêu cầu quay cảnh cứu người.

Cứu ai, tất nhiên là nam số 3 nhiều lần rơi xuống biển nhưng vẫn không biết bơi kia rồi.

Đạo diễn trầm mặc một hồi, bộ dáng không quá nguyện ý.

“Trần đạo, hai ngày này tôi đã đọc lại kịch bản một lần nữa, cảnh cứu người rơi xuống nước này, tôi cảm thấy hẳn là không khó diễn.”

Đúng là những lời này đã đả động đạo diễn, làm ánh mắt của ông nhìn về phía Thẩm Tiểu Gia đang đứng một bên.

Ngay lúc cô ta đi tới Thẩm Tiểu Gia liền dựng thẳng lỗ tai chú ý chuyện bên này, thấy ánh mắt đạo diễn nhìn về phía mình, y làm bộ dáng bản thân không nghe thấy gì cả.

Gia nhập giới gải trí đã lâu, đều là người thành tinh, y cũng không ngoại lệ.

“Tiểu Gia nha, hai ngày này nghỉ ngơi thế nào? Thân thể có tốt không?” Đạo diễn Trần cuối cùng vẫn đi tới, trên mặt mỉm cười, đầu tiên hỏi thăm thân thể y.

“Cảm ơn Trần đạo quan tâm, đã tốt hơn rất nhiều.”

Y vừa nói như vậy, biểu tình đạo diễn chợt lóe, âm thầm gật gật đầu, “ Vậy hôm nay liền quay lại cảnh cậu rơi xuống nước, cậu nhớ chuẩn bị một chút, vất vả rồi.”

Một đạo diễn, lại có thể nói với diễn viên tuyến mười tám vất vả, điểm này làm cho Thẩm Tiểu Gia có chút ngoài ý muốn, y cười cười, “ Tôi biết rồi.”

Đám người phụ trách nghe nói muốn diễn cảnh rơi xuống nước đều nhíu mày nhìn thời tiết, sờ cánh tay, lầm nhầm nói, “Thời tiết lạnh như vậy diễn kiểu gì? Chờ quay xong không phải lại đem người vào bệnh viện chứ.”

Cảnh quay này chính là nam 3 trải qua nhiều năm nằm vùng, rốt cuộc cũng lấy được chứng cứ phạm tội của nam 2, kết quả bị người đuổi giết, mang theo chứng cứ nhảy xuống biển, vừa vặn gặp được nữ chính tới cứu, kết quả nam 2 lại dẫn người đuổi theo tới đây.

Nam 2 bắt cóc nam chính, muốn làm giao dịch với nữ chính, dùng nam chính đổi nam 3, nếu không sẽ giết nam chính trước mặt nữ chính.

Chứng cứ trong tay nam 3 đối với mọi người mà nói rất quan trọng, đưa nam 3 ra tương đương với việc đem chứng cứ phạm tội của nam 2 trả lại hắn.

Điều này đẩy nhân vật nữ chính vào một quyết định khó khăn.

An Dương vừa tới không lâu, còn chưa rõ lắm trước đó đoàn phim phát sinh chuyện gì, trùng hợp nghe được người phụ trách nhân viên nói như vậy, lắm miệng hỏi,“Trước đây có người nào bởi vì đóng phim mà phải vào bệnh viện sao?"

Cậu thình lình xuất hiện ở sau lưng, dọa hai người nọ nhảy dựng.

An Dương lộ ra nụ cười,"Ngại quá, dọa đến hai người."

Hai người phụ trách nhìn nhau, xua xua tay nói không có việc gì, liền quay đầu đi mất.

Thời điểm đoàn phim chuẩn bị bắt đầu quay, một người ngoài ý muốn xuất hiện ở đoàn phim, là một trong những nhà đầu tư của bộ phim.

Đạo diễn đi tới hàn huyên vài câu, liền trở về bảo Ninh Mặc cùng Thẩm Tiểu Gia chuẩn bị bắt đầu quay.

Sau khi Thẩm Tiểu Gia thay quần áo ra, liền thấy mọi người trkng đoàn đang cầm trên tay một cốc trà sữa.

Trợ lý thấy y đi ra chạy đến, trong tay cũng cầm trà sữa,"Thẩm ca, đây là An Dương đưa cho anh."

Y đối với những món như trà sữa không thích cho lắm, vừa định đưa trợ lý cầm uống, lại thấy cả đoàn phim trong tay ai cũng có, ngay cả nam chính cùng nữ chính, nếu lúc này y đem ly trà sữa nhường cho trợ lý, rõ ràng là không cho An Dương mặt mũi.

Nghĩ nghĩ, Thẩm Tiểu Gia vẫn tiếp nhận, lòng bàn tay truyền đến cảm giác ấm áp, người mua trà sữa thực tri kỷ, biết thời tiết hiện tại lạnh, mua trà sữa nóng, cầm trên tay, cũng có thể làm ấm lòng bàn tay, xua đi một chút lạnh giá.

"Thẩm ca, lát nữa anh phải quay cảnh rơi xuống nước, trà sữa còn nóng, nhanh uống một chút."Trợ lý tri kỷ nói.

Thẩm Tiểu Gia xé mở vỏ ngoài màu trắng của ống hút, vừa nhét ống hút vào, lại sửng sốt một chút, nhờ trợ lý bên người đi phụ cận tìm xem có tiệm thuốc nào hay không, mua chút thuốc dị ứng về.

Sau khi trợ lý rời đi, Thẩm Tiểu Gia cuối cùng cũng đi tới, muốn tìm An Dương, cảm ơn vì trà sữa của cậu.

Bên cạnh xe bảo mẫu của An Dương, có một chiếc ô tô đắt tiền đậu ở đó, giá xe không dưới tám con số, biển là là loại số người ta nhìn thoáng qua cũng nhớ được.

Thẩm Tiểu Gia đang bước về phía trước ngừng lại, đôi mắt nhìn biển số xe, sau đó nhìn cửa sổ xe không đóng, xoay người trở về.

Thuốc của trợ lý được mua trước khi quay, Thẩm Tiểu Gia lấy thuốc, trợ lý để y đến một nơi ấm áp ngồi ngẩn người.

Bắt đầu quay, tất cả nhân viên công tác cùng diễn viên đều vào đúng vị trí, ngay cả An Dương cũng ở trường quay.

Thời điểm treo trên dây, Thẩm Tiểu Gia nhìn cậu hai cái, sau đó mới quay đầu nhìn về phía máy quay của đạo diễn, ngay khi bắt đầu, biểu cảm trên mặt y như thay thành một người khác.

Ào một tiếng, cả người từ trên vách núi ngã xuống đáy biển, Thẩm Tiểu Gia trợn tròn mắt, hai má phồng lên, hiển nhiên là đang nín thở.

Đạo diễn ở trên bờ hô to,"Được rồi, nhắm mắt lại, ngất đi vì đuối nước."

Cảm giác không thể hô hấp trong nước không hề dễ chịu, giả vờ chết đuối càng khó chịu, nước không ngừng chảy vào lỗ tai cùng mũi, lúc này miệng thỉnh thoảng cũng muốn phun vài bong bóng.

Thẩm Tiểu Gia đợi một hồi, mới nghe thấy tiếng ai đó gọi tên trong kịch bản của y.

Một cơn sóng lớn ập đến, cơ thể y trôi nổi, nước biển lạnh thấu xương, khiến y rùng mình vì lạnh.

Thẩm Tiểu Gia vẫn luôn nghe thấy có người gọi tên y, hơi hơi mở mắt lại không thấy ai.

Cảm giác tử vong nhanh chóng dâng lên, nước biển lạnh lẽo như đang nói với y, lần này y sẽ chết ở đây.

Dây thép cột trên người y cũng không có ý định kéo y lên, lúc này dù y muốn tự mình bơi lên cũng rất khó khăn.

Tiếng loa của đạo diễn vang lên,"Ninh Mặc, cô thất thần cái gì, đi xuống cứu người nhanh lên?"

Giọng nói lo lắng thúc giục.

Ninh Mặc lại tiến về phía trước hai bước, nước biển ngập đến mắt cá chân cô ta, bước đi không nhanh không chậm, đưa lưng về phía màn ảnh, khoé miệng nhếch lên một tia cười lạnh.

An Dương cau mày nhìn, lại nhìn về phía dây thép treo trên vách đá không hề có ý định kéo người lên, bỗng nhiên cởi quần áo, ngay lúc cởi được một nửa, ngực cậu truyền đến cảm giác khó chịu.

Động tác cởi quần áo cũng chậm lại, mặt phiếm hồng một mảnh, hô hấp dồn dập ngã xuống trên mặt đất, kinh động đến đạo diễn đang quay, chỗ cậu ngồi, đúng là bên người đạo diễn.

“An Dương? Cậu làm sao vậy? Không sao chứ?”

An Dương túm lấy quần áo trước ngực, rất muốn cười, lại cười không nổi, chỉ thở dốc nói ngực khó chịu.

"Mau, đưa đi bệnh viện."Đạo diễn gọi về phía nhân viên công tác.

Xúng quanh nhất thời trở lên hỗn loạn, mọi ngườ ngơ ngác, cũng không biết An Dương xảy ra chuyện gì.

Người đàn ông trên xe bảo mẫu chờ An Dương nhận được điễn thoại của đạo diễn, vội vàng đứng dậy chạy tới, ngay lúc xuống xe, dư quang thoáng thấy một cái bình vàng đặt ở cửa xe.

Đôi mắt đen nhánh của hắn tối sầm, cầm lấy bình nhỏ đuổi tới.

Trên đường, hắn gọi điện thoại, dùng tốc độ rất nhanh dò hỏi,"Má Lâm, Dương Dương có phải bị dị ứng với cái gì không?"

Bên kia không biết nói gì đó, nam nhân siết chặt bình nhỏ trong tay, hướng về đám người trên bờ cát chạy tới.

Nam nhân vừa đến, nhân viên công tác xung quanh nhanh chóng nhường ra một chỗ trống vì khí tràng của hắn.

Nghĩ đến lời của má Lâm, nam nhân nhẹ nhàng gọi tên An Dương, lập tức mở cái chai, đem thuốc bên trong lấy ra cho cậu uống.

Bên này hoảng loạn một mảnh, lực chú ý  của mọi người đều tập trung vào An Dương đột nhiên phát bệnh, cho nên quên mất hiện tại vẫn đang quay, còn một người đang ngâm mình trong nước biển. (。⁠:゚⁠(⁠;⁠´⁠∩⁠`⁠;⁠)゚⁠:⁠。)

Chờ An Dương được người đàn ông tự mình đưa đi bệnh viện, đạo diễn cùng đoàn phim mới nhớ tới Thẩm Tiểu Gia còn dưới đáy biển.

Đạo diễn sắc mặt tái nhợt, nhìn bốn phía cũng không thấy bóng dáng Thẩm Tiểu Gia, không khỏi nhìn về phía giữa biển,"Thẩm Tiểu Gia đâu?"

Thẩm Tiểu Gia? Mọi người cả kinh, không hẹn mà cùng nhìn về phía trong biển.

Xem phản ứng này của bọn họ, đạo diễn liền biết hỏng rồi, Thẩm Tiểu Gia còn ở trong biển.

“Thất thần làm gì? Còn không mau kéo người lên?”

Lời này đã đánh thức mọi người, nhanh chóng kéo dây thép lên.

Ninh Mặc nhìn đám người hoảng loạn trong sân, ánh mắt hiện lên một tia vui mừng, cô ta đá hạt cát bên chân rồi quay về. (⁠ノ⁠`⁠Д⁠´⁠)⁠ノ⁠彡⁠┻⁠━⁠┻

Cảnh này hôm nay khẳng định không quay được!

Một đoàn phim, liền có hai diễn viên phải vào bệnh viện, thời điểm Thẩm Tiểu Gia được cứu lên,  môi tím tái, cả người hôn mê bất tỉnh.

Mùi nước sát trùng xông vào mũi, Thẩm Tiểu Gia vừa tỉnh lại đây liền thấy trợ lý ghé vào bàn trông y.

Trên tay còn đang cầm bình truyền dịch, cách y có chút xa, vừa định đứng dậy đánh thức trợ lý, chỉ thấy cô nàng mơ hồ mở to mắt, sửng sốt một giây, mới quay đầu đi xem người trên giường.

Dương Lộ lộ ra nụ cười vui vẻ,"Gia ca cuối cùng anh cũng tỉnh!"

Thẩm Tiểu Gia dựa vào đầu giường, nửa ngồi dậy, thanh âm khàn khàn chậm rãi nói,"Anh có chút khát, làm phiền lấy hộ anh một lý nước."

“Được, Gia ca anh ngồi đi, em lập tức rót cho anh.”

Uống xong nước trợ lý rót, Thẩm Tiểu Gia cảm thấy cổ họng khô khốc dễ chịu hơn một ít.

"Gia ca, hiện tại cảm giác thế nào? Em đi gọi bác sĩ cho anh, anh nghỉ ngơi một lát đi."Nói xong, Dương Lộ lập tức chạy ra ngoài.

Thẩm Tiểu Gia tỉnh lại không bao lâu, cũng nhận được điện thoại lo lắng từ người đại diện.

"Hiện tại em thế nào rồi? Ả đàn bà Ninh Mặc kia rốt cuộc có ý tứ gì? Cảnh này rốt cuộc có thể quay được không, một lần hai lần đều đem em lăn lộn đến mức phải vào viện mới cam tâm."Người đại diện nói có chút tức giận.

Thẩm Tiểu Gia trầm mặc nghe, đôi mắt đen dần dần lạnh băng, giọng nói khàn khàn mang theo một tia lạnh lẽo,"Anh yên tâm, sẽ không có lần sau."Bản thân y cũng không phải một quả hồng mềm mặc người bóp nặn.

Buổi chiều, Thẩm Tiểu Gia từ trong miệng trợ lý biết được đạo diễn cùng nam nữ chính cũng tới bệnh viện, bất quá bọn họ không phải tới thăm y, mà là thăm nam số 2.

Trợ lý nhìn thấy, không khỏi căm giận nói,"Thẩm ca sao bọn họ có thể không tới thăm anh, thật quá đáng."

Lý do của việc này Thẩm Tiểu Gia rất rõ ràng, y bất quá chỉ là một diễn viên nhỏ không hậu trường không bối cảnh, tự nhiên sẽ không có ai lãng phí thời gian ở trên người y.

An Dương lại không giống y... Thẩm Tiểu Gia nghĩ nghĩ, lắc đầu,để trợ lý đi hỏi xem có thể làm thủ tục xuất viện hay không, thân thể không yếu ớt như lúc trước, không đến mức phải ở trong bệnh viện.

Trùng hợp là y và An Dương xuất viện cùng một ngày, người đón cậu cũng chính là người y nhìn thấy trên xe ngày đó. =((

Thẩm Tiểu Gia không tự chủ được nhìn thêm một chút, ngay lúc y vừa xoay người rời đi, một giọng nam ôn hoà truyền đến từ phía sau.

“An An...”

Chỉ với hai chữ đơn giản này, làm bước chân đang chuẩn bị rời đi của y ngừng lại, Thẩm Tiểu Gia không chịu khống chế quay đầu lại nhìn, tầm mắt dừng lại trên thân ảnh cao lớn đang đi phía sau.

Y đứng tại chỗ một phút, nhìn thân ảnh người kia một phút, hơi hé môi, không tiếng động gọi một cái tên: "Nhiếp Thận." (⁠〒⁠﹏⁠〒⁠)

Dương Lộ bắt một chiếc xe, trong tay cảm thứ gì đó quay đầu lại kêu người đang sững sờ,"Gia ca, chúng ta lên xe thôi."

____________

Bé mạnh mẽ quá! Nhưng vì vậy mà càng cảm thấy buồn cho ẻm (⁠。⁠•́⁠︿⁠•̀⁠。⁠)

Sẽ cố ra truyện sớm nếu có lỗi thì cứ cmt mình sẽ sửa khi rảnh nhé!

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play