Trước khi Đàm Ngọc Thư kịp phản ứng, Trì Lịch đã cười lạnh thành tiếng: "Cậu nghĩ lúc tôi trở về không mang theo gì sao?"
Đàm Ngọc Thư che mặt, đang muốn hỏi vì sao hắn véo mặt y thì bị một câu này của Trì Lịch dời đi tầm mắt: "Vậy Trì huynh mang cái gì về vậy?”
Nếu y tò mò như vậy thì Trì Lịch liền đại phát từ bi nói cho y: "Vạn Phật Đồ.”
Đàm Ngọc Thư:...
Đáp án này cũng không ngoài ý muốn, dù sao với giá trị nghệ thuật của Vạn Phật Đồ thì nó đã không cần bất kỳ thứ gì bên ngoài nâng giá trị bản thân nó lên. Cho dù đến hiện đại không ai thừa nhận thân phận đồ cổ của nó, chỉ dựa vào độ dài bốn mét của tấm lụa kia, chi tiết từng nét do họa sĩ đỉnh cấp tốn thời gian hai mươi năm mài giũa, nó đã quý giá không thôi, nhưng...
"Dù sao thì đó cũng là thánh vật bệ hạ ngự ban, nếu một ngày nào đó bệ hạ tâm huyết dâng trào đến chùa ngắm tranh, đồ vật không còn, nên giải thích với bệ hạ như thế nào."
"Tôi còn chưa nói xong, còn cây đàn nát mà quả hồng lớn kia mang tới."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play