Thư viện Hogwarts rất phong phú, mỗi tội bị giới hạn trong phạm vi phép thuật bình thường. Đương nhiên, Nghệ thuật Hắc ám rất cường đại, nhưng nó có thể dễ dàng làm con người đánh mất chính mình.
Tìm được mấy quyển về độc dược, đăng kí với bà Pince, tôi liền bắt đầu rối rắm làm sao quay lại ký túc xá Slytherin...
"Cynthia, trình độ hiếu học của cậu lại có thể đến mức độ này? Hiện tại đã sắp đến giờ giới nghiêm!"
Bên cạnh vang lên một thanh âm không kiên nhẫn, tôi theo bản năng quay đầu lại nhìn.
Draco nghiêng người ngồi trên ghế thư viện, tay như có như không vuốt ve một quyển sách, khuôn mặt non nớt treo đầy vẻ không kiên nhẫn.
"Draco!" Tôi kinh ngạc thốt "Tôi cho rằng cậu đã trở về."
"Cậu cảm thấy bằng vào cái đầu óc toàn độc dược kia của cậu có thể nhớ đường về à?" Cậu ta trợn mắt, sau đó cất sách về đúng vị trí trên giá.
"..."
Xem phân lượng lòng tốt chờ tôi, tôi không thèm so đo với cậu ta!
Sửa sang lại mấy quyển sách mới mượn tại thư viện, tôi xoa xoa đôi mắt có chút mỏi. Nếu biết sẽ xem sách lâu như vậy, tôi chắc chắn sẽ luyện chế một ít dược Sáng mắt.
"Cậu định ở chỗ này qua đêm sao? Còn không mau đi theo!"
"Ầu..."
Chờ chúng tôi về đến nơi, phòng sinh hoạt chung đã không còn ai.
"Draco!"
Tôi gọi Draco đang muốn đi về ký túc xá nam
"Hôm nay...Cảm ơn cậu!"
"Không...không cần cảm ơn!"
Tôi nhìn cước bộ đột nhiên nhanh hơn của cậu ta, có chút khó hiểu.
"Về phòng đi! Pansy chắc hẳn đang rất sốt ruột."
Tôi cúi đầu đi lên ký túc xá nữ.
"Merlin! Thân ái! Cậu đã đi đâu vậy? Còn có nửa giờ nữa là đến giờ giới nghiêm!"
"Mình đi thư viện mượn mấy quyển sách" Tôi đem mấy quyển sách có thể đập chết người đặt trên tủ nhỏ ở đầu giường.
Pansy bĩu môi, cầm lấy một quyển thì thầm: "Cách điều chế 1000 độc dược thông thường! Dày như vậy mà cậu cũng có thể đọc hết?"
"Sách về các loại độc dược này ở gia tộc mình đã bị chiến tranh hủy hoại hơn phân nửa, lưu lại phần lớn là sách về các loại tương đối hiếm thấy hoặc là độc dược hắc ám".Tôi nhún nhún vai, "Vì vậy khi mình còn nhỏ chỉ có thể xem mấy bản thảo của tổ tiên lưu lại sau đó chính mình mày mò luyện chế mà thôi."
"Cách làm kép canh tề, dược bổ máu, thuốc mọc xương. Này cậu cũng muốn luyện chế?"
"Không sai! Dược liệu phối chế độc dược trong tiết học hôm nay là cùng loại với mấy loại dược liệu mà mấy độc dược này cần, mình thường xuyên lấy ra luyện tập". Tôi lấy lại sách từ tay cô ấy,
" Cậu biết có chỗ nào để luyện chế độc dược mà không bị phát hiện không?"
"Ừm...Hogwarts có rất nhiều phòng học trống, cậu có thể đến đó. Nhưng mà bị các giáo sư bắt được thì toi đấy!"
Mở sách ra, tôi chọn thuốc mọc xương là mục tiêu trước nhất. Có lẽ... ngày mai có thể thử một chút!
....................
Dược liệu mà thuốc mọc xương cần rất đơn giản, tôi chỉ dùng ba ngày liền có thể kiếm được một nửa, hiện tại vấn đề là, tôi biết chạy đi đâu tìm một cái phòng học trống bây giờ?
Tôi mở cái bản đồ hôm qua ra nhìn, bắt đầu nghiên cứu.
" Tầng ba, phòng học thứ ba nhìn từ cầu thang, là phòng học Lịch sử phép thuật trước kia. Có điều bây giờ bị bỏ không. Liền chọn nơi này đi!"
Dùng bùa thu nhỏ thu nhỏ cái vạc cùng dược liệu bỏ vào trong túi, tôi vừa xem bản đồ vừa đi.
Merlin phù hộ, làm ơn dẫn đường cho con để con không bị lạc đường nữa!
Quả nhiên Merlin vẫn rất linh, tôi thành công tìm được phòng học bị bỏ không kia.
Vừa bày được các đồ vật cần thiết ra, tôi liền bắt đầu luyện chế.
Thiên phú độc dược của gia tộc Stoke không phải chuyện đùa! Sau ba lần luyện chế, tôi thành công luyện ra bình dược giống y hệt miêu tả trong sách.
Nước thuốc màu cam lắng đọng.
"Ta hẳn nên cảm ơn trò Stoke đã nhiệt tình yêu thích môn Độc dược." Giọng nói trầm thấp mà lạnh lẽo vang lên.
Chủ nhiệm nhà chúng tôi, giáo sư Snape.
Tôi hoảng sợ, vô tình buông tay lọ dược. Lọ dược thủy tinh rơi xuống mặt đất, chất lỏng màu cam chảy ra xung quanh.
"Một ngày tốt lành, thưa giáo sư!"
Hiện tại trừ bỏ câu này ra, tôi không biết nói gì cả.
" Từ ngày mai bắt đầu, mỗi buổi chiều 06 giờ đến 09 giờ, đến văn phòng ta nhận phạt."
Nói xong, giáo sư Snape tiêu sái rời đi.
Có lẽ tôi nên thấy may mắn vì không phải lão Filch bắt được tôi, nếu là như vậy, tôi chắc phải sắm vai gia tinh trong trường. Ít nhất giáo sư Snape đôi khi sẽ chỉ tôi ít kinh nghiệm trong luyện chế độc dược, nhỉ?
Cảm tạ Merlin, tôi vẫn có thể nhớ đường trở lại ký túc xá.
Trong phòng sinh hoạt chung, Pansy cùng Draco, Blaise đang cùng viết luận văn.
"Merlin ạ! Mình suýt nữa quên còn có luận văn!" Tôi dùng tốc độ nhanh nhất lấy tấm da dê cùng bút lông chim.
" Hôm nay cậu đi đâu? Thậm chí còn quên cả làm luận văn?" Pansy quan tâm tôi hỏi.
" Luận văn môn Biến hình, yêu cầu dài năm thước Anh, đề mục là 'bàn về cách thức và quá trình biến động vật thành cốc có tay cầm' , luận văn môn Lịch sử phép thuật, cũng năm thước Anh, đề mục là 'bàn về ý nghĩa của cuộc phản loạn của yêu tinh', mau viết đi!" Blaise tốt bụng nhắc.
" Quả nhiên là trong não toàn cây cỏ." Draco tranh thủ bỏ đá xuống giếng.
"..." Tôi đè xuống ý định đấm cậu ta một phát, gằn từng chữ: "Nếu tôi không nhớ nhầm, trong tiết học độc dược, là tôi, cái người mà "trong não toàn cây cỏ", làm ra độc dược chất lượng tốt hơn đại thiếu gia đây!"
" Cho nên trừ bỏ luyện chế ra cậu còn có sở trường khác sao?"
"Ít nhất vẫn có!"
"Cynthia, chú ý hình tượng, hình tượng!"
Pansy vỗ trán, cô ấy chắc chắn thấy tôi hết thuốc chữa.
Merlin ơi! Vì cái gì mà Draco cứ thích đối đầu với tôi chứ?
Tôi hung hăng trừng mắt nhìn Draco đang liếc mắt đắc ý, sau đó bắt đầu rối rắm nghĩ luận văn.
"Ha ha..." Nghe được tiếng cười đắc ý của Draco, tôi ngẩng đầu châm chọc: "Draco, lễ nghi của cậu đâu mất rồi?"
Draco mắc nghẹn, khuôn mặt tái nhợt hiện ra một mảng hồng nhạt, quay đầu đi nói: "Malfoy trước nay không thèm chấp nhặt với phụ nữ."
"Tôi mới có 11 tuổi, vẫn là trẻ con nha!"
"Hừ!"
"Hiện tại, ngay lập tức! Cúi đầu viết luận văn của các cậu! Bằng không mình không ngại ném mấy người các cậu ra!"
Đứng trước Pansy đầy khí thế, trong đầu tôi bỗng hiện ra mấy chữ: 'Phục tùng, hoặc là đi chầu ông bà!'
Tại sao trước kia tôi không biết cô ấy còn có tiềm năng làm một nữ vương nhỉ?
Chờ khi tôi viết xong luận văn, ba người bọn họ đã viết xong từ lâu.
"Cynthia, mình nghĩ chúng ta nên đi nghỉ."
Pansy che miệng ngáp một cái. Tôi dọn dẹp sách vở, tán đồng gật gật đầu.
"Ngủ ngon, Blaise."
"Cynthia, không phải cậu rất hiếu học sao? Sao hôm nay đi ngủ sớm thế?" Malfoy cười châm chọc, nhưng trình độc miệng còn non lắm.
Tôi quay đầu, cười xán lạn: "Ký túc xá nam không cấm nữ sinh đi vào à nha! Tôi còn ít độc dược, muốn tìm người để thử nghiệm ghê á."
Tôi cười vô cùng chân thành!
Sau đó tôi liền thấy đôi mắt xanh của Draco ánh lên tia sợ hãi, trực tiếp bỏ về ký túc xá nam.
"Mình nghĩ hôm nay kí túc xá nhất định sẽ được gia cố thêm vài tầng bùa chú đây." Blaise bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói giỡn với chúng tôi.
"Ngủ ngon, chúc các cậu đêm nay mơ đẹp!"
Pansy nhìn Blaise chớp chớp mắt, khí thế nữ vương biến mất tăm.
Buổi chiều hôm sau, tôi đến văn phòng giáo sư Snape, không đợi tôi gõ cửa, cửa liền tự động mở ra. Giáo sư Snape ngồi ở bàn phía xa, cúi đầu chấm bài.
"Trên bàn có Cỏ ánh trăng, nếu trò Stoke không bị dịch nhầy ốc sên nhồi não, hẳn là biết rất rõ cách xử lý. Xử lý xong liền có thể đi."
Cỏ ánh trăng cùng dược liệu thừa ngày hôm qua, lại thêm ít Cỏ Đuôi ngựa tím, liền có thể luyện chế độc dược tăng trí nhớ trong một thời gian nhất định! Hơn nữa Cỏ Đuôi ngựa tím có rất nhiều ở Rừng Cấm!
Tôi không áp chế được nụ cười, giáo sư Snape dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngu liếc qua tôi, sau đó bắt đầu thể hiện tuyệt kĩ phun nọc độc: "Trò Stoke, ta không muốn giao Cỏ Ánh trăng cho một kẻ ngốc xử lí!"
"Em hiểu thưa giáo sư! Giáo sư, em có thể lấy một ít Cỏ Ánh trăng được không?"
Giáo sư cho tôi một ánh mắt tiếp tục nói.
"Em muốn dùng nó phối chế một ít dược trị cảm"
Giáo sư dùng cặp mắt đen thâm thuý như giếng nhìn chằm chằm tôi, một lúc sau, ông rốt cuộc gật đầu.
Cảm tạ Merlin! (Chị phải cảm ơn thầy Snape chứ! :v)
Tôi đem Cỏ Ánh trăng cắt thành từng đoạn ngắn trong niềm vui sướng ngập tràn.
Sau khi làm xong, giáo sư kiểm tra nốt, tôi cầm một ít Cỏ Ánh trăng nhét vào túi áo, rồi tạm biệt giáo sư.
"Hẹn gặp lại, thưa giáo sư. Chúc người đêm nay mơ đẹp!"
"......."
Đoán chắc giáo sư Snape đang suy xét xem có nên đem tôi đến chỗ bà Pomfrey kiểm tra lại đầu óc hay không. Cơ mà tôi hoàn toàn không để bụng! Cỏ Ánh trăng tới tay! Cỏ Đuôi ngựa tím, đêm nay chị dùng bùa ẩn thân đi Rừng Cấm tìm em!
Chờ khi Pansy ngủ say, tôi lấy đũa phép ra, yểm bùa ẩn thân nên chính mình, sau đó đi ra khỏi ký túc xá.
Ở một góc trong Rừng Cấm, tôi ngắt lấy một ít Cỏ Đuôi ngựa tím, rồi vội vàng chạy về ký túc xá.
Hiện tại là nửa đêm, vạn nhất mấy giáo sư tuần tra phát hiện ra tôi liền xong đời!
Bất quá, dù là nửa đêm cũng không ngăn tôi hóng chuyện!
Draco, Harry Potter, Ron Weasley, còn có cô bé kiêu ngạo Hermione Granger.
Một con rắn nhỏ đối đầu với ba con sư tử nhỏ?
Này giống như có chút không công bằng nha!
Tôi vẩy đũa phép, hủy bỏ bùa ẩn thân. Nhìn nhóm 4 người vì sự xuất hiện của tôi mà kinh ngạc không khép miệng lại được, tôi cười.
"Ba đối một không phải thói quen tốt nha!" Tôi thưởng thức đũa phép cầm trong tay, mang theo nụ cười xã giao của quý tộc trên mặt.
"Tôi đang quyết đấu cùng Potter!" Draco nhìn tôi, trả lời vô cùng nghiêm túc.
"Xì..."
Tôi không thèm cho cậu ta một chút mặt mũi nào mà bật cười.
"Các cậu á...còn quyết đấu nữa cơ..." Tôi che miệng, làm bản thân cười ưu nhã một chút.
"Không sai, chúng tôi quyết đấu ma pháp!"
"Xem đi! Harry, quyết định này từ khi bắt đầu chính là sai lầm!" Hermione nhăn khuôn mặt nhỏ, nói thật nghiêm túc.
"Hừ!" Ron nhìn tôi, dùng cái hừ lạnh biểu đạt sự chán ghét.
"Cynthia, tại sao cậu lại ở đây?" Đôi mắt xanh của Draco trừng tôi, "Cậu còn không mau trở về!"
"Tôi đi Rừng Cấm đào chút Cỏ Đuôi ngựa tím." Tôi nói.
"Nhưng mà...Draco, tôi nghĩ...chúng ta cần phải trở về..."
Tôi nhìn bà Norris ưu nhã mà thong thả bước tới chỗ chúng tôi, nuốt nước miếng. Merlin ạ! Tôi không định diễn vai gia tinh trong trường đâu!