Lúc đó tôi hoảng sợ đến mức không có thời gian lo lắng Hàn Ngọc đang tức giận.
Trẻ em đi du học sợ nhất là bị ốm và phải đến bệnh viện. Bệnh nhẹ thì có thể chữa được, bệnh nặng thì tùy duyên, tôi cũng không thể về nước chữa bệnh, nhưng mà chi phí ở đây thật sự quá đắt. Trong giới du học sinh thường hay truyền tai nhau một câu chuyện: Có người nào đó từng vào bệnh viện cấp cứu vì viêm ruột thừa cấp tính, sau đó chữa hết bệnh liền nhận được một hóa đơn dài như sớ với các chi phí vô cùng kinh người, hoặc cũng từng có người phát sốt phải vào bệnh viện truyền nước biển, chỉ một viên thuốc nhỏ có thể nhanh chóng giải quyết bệnh tình nhưng lại tiêu tốn gần cả nghìn đô la,...
Tình hình ở Canada tương đối tốt hơn. Sinh viên quốc tế bắt buộc phải mua bảo hiểm y tế, cái gọi là "chăm sóc y tế toàn dân miễn phí", nhưng thực tế thì tôi không dám tùy tiện đến bệnh viện, bởi vì nó không hẳn hoàn toàn miễn phí theo đúng nghĩa, nếu bệnh viện báo tôi tiền viện phí mấy chục nghìn, mà bảo hiểm đã hoàn trả cho tôi 80% thì tôi vẫn phải tự bỏ tiền túi ra trả ít nhất mấy nghìn, vừa nghĩ đến số tiền đó tôi liền cảm thấy đau lòng vô cùng.
Nói trắng ra, nếu không có đặt lịch khám tại bệnh viện thì chỉ có thể đến phòng cấp cứu, chưa kể còn phải đợi rất lâu mới được vào phòng cấp cứu, quá nhiều sự chậm trễ.
Vì thế trong đầu tôi lúc này chỉ có hai điều. Một là không được đi cấp cứu để ‘dâng’ tiền cho bệnh viện, hai là hôm nay tôi phải gắng gượng đến trường, bởi vì buổi chiều tôi còn phải tham gia buổi hội thảo. Nhóm nghiên cứu của tôi có 4-5 người, và tôi là người trẻ nhất, vậy nên tôi cũng là người chịu trách nhiệm tổ chức các cuộc họp và phục vụ trà, nước cho mọi người. Tôi còn muốn ở lại trong nhóm nghiên cứu này lâu dài bởi sau này tôi còn muốn học lên tiến sĩ, vậy nên tôi tuyệt đối không được để xảy ra chuyện sai sót gì, cho dù không đi nổi tôi cũng phải cố lết tới trường. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Hai điều này cứ lởn vởn trong đầu tôi đến nỗi tôi thậm chí còn không nghĩ đến chuyện lỡ như mình bị ngã nữa thì làm sao bây giờ.
Thực sự bây giờ tôi thấy mình khá ngớ ngẩn nhưng lúc đó tôi lại đặt tiền bạc, tương lai và nhiều giá trị khác trong cuộc sống lên trên tình trạng cơ thể của mình. Có lẽ là do tôi còn trẻ nên vẫn chưa có ý thức chú ý đến đến sức khỏe, tôi cảm thấy cơ thể mình có tiềm năng vô hạn, chỉ cần tôi không quan tâm đến nó, không nghĩ tới nó, nó có thể bị tôi lừa gạt và sẽ tự nhiên lành lại. Tôi luôn có suy nghĩ tự trấn an mình rằng mình là người may mắn, sẽ không có chuyện gì xảy ra, sẽ không có chuyện gì xảy ra. Kiểu tâm lý may mắn này cũng giống như một cách thức tự thôi miên nào đó, nhưng tôi vẫn tin vào nó và không có nghi ngờ gì cả, tôi cảm thấy bản thân mình không có yếu ớt đến như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT