Nghĩ Đến Ngày Mai Sẽ Chết

Chương 22: Điều Đầu Tiên (4)


4 tuần

trướctiếp

Trước đây tôi chưa bao giờ thấy Hàn Ngọc đáng sợ như thế này nên nhất thời tôi có hơi sợ hãi. Ồ không đúng, vừa rồi tôi đã nhìn thấy bộ dạng đáng sợ của anh khi đang ăn và lúc ngồi trên xe taxi về khách sạn. Hàn Ngọc mà tôi biết giống như vầng trăng sáng và làn gió nhẹ nhàng, tính tình anh vô cùng điềm tĩnh giống như mặt nước ấm áp và tĩnh lặng, nhưng bộ dạng lúc này của anh trông giống như hồ Ontario vào đêm khuya hôm đó, sâu không thấy đáy.
Sự nhẫn nại, dịu dàng và kiên nhẫn của anh đều đã hoàn toàn biến mất, thứ chi phối anh là sự tức giận phủ lên một tầng dục vọng, như để khẳng định câu nói của tôi “do anh không muốn chịu trách nhiệm nên anh mới không chịu chạm vào tôi”, hành động của anh bây giờ mang hơi hướng hơi cực đoan, những nụ hôn, sự đụng chạm và liếm láp của anh đều mang tới cảm giác trừng phạt, một mặt tôi cảm thấy run rẩy dưới sự đụng chạm của anh, mặt khác tôi cũng cảm thấy khá bối rối không biết phải làm sao trước sự lạnh lùng của anh.
Tôi vừa phát ra âm thanh thì anh đã dùng ngón tay chọc vào miệng tôi, anh còn bôi chất lỏng chảy ra từ miệng tôi lên ngực tôi, sau đó anh tiếp tục hăng say liếm láp khe ngực của tôi, tôi bị anh đè dưới thân giống như một con thuyền nhỏ trôi vô định giữa biển khơi rộng lớn, sự tiếp xúc da kề da này làm cho tôi cảm thấy vừa cay đắng vừa tủi nhục.
Đây rõ ràng là điều mà tôi đã mong đợi từ lâu, nhưng khi đối mặt với Hàn Ngọc mất kiểm soát như thế này, từ tận đáy lòng không hiểu sao tôi lại cảm thấy sợ hãi và bối rối.
Hàn Ngọc vẫn còn đang lưu luyến trước ngực tôi, tôi thậm chí còn có thể nhìn thấy những đường gân trên cánh tay anh nổi hết lên trông thật đáng sợ. Ngón tay tôi gãi mạnh vào lưng anh, nhưng anh vẫn không rên lên một tiếng nào, anh dùng một tay cố định hai tay tôi lên đỉnh đầu làm tôi không thể nhúc nhích được nữa. Tôi nghiến răng nghiến lợi muốn cắn vào tay anh, anh đoán được ý định của tôi nên cũng ngoan ngoãn giơ tay lên cho tôi cắn, tôi không nể tình gì liền hung hăng cắn xuống, thay vì cảm thấy nhẹ nhõm, tôi lại bật khóc, cánh tay anh cứng như một thanh sắt, sau khi cắn anh người bị thương vẫn là tôi.
“Em thật độc ác.” Anh quan sát vết răng của tôi rồi nhận xét, cũng không biết là anh đang trách tôi cắn anh quá mạnh hay là đang chỉ trích tính tình thường ngày của tôi.
Anh đứng dậy đi đến bên giường lấy bao cao su, vòng eo thon gọn rắn chắc của anh hiện ra trước mặt tôi nhưng tôi không hề cảm thấy ham muốn chút nào, cơ thể tôi run rẩy không thể kiểm soát, tôi nhìn anh với đôi mắt ngấn lệ và nói: “Em không muốn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp