Thứ Sáu, tôi đến nhà Bàn Tử mang theo một hộp 12 cái bánh Cinnabon.
Tôi tan học vào lúc năm giờ. Sau giờ học, tôi bắt xe buýt đến thẳng trung tâm thương mại, sau khi rời khỏi trung tâm thương mại, tôi bắt thêm hai chuyến xe buýt nữa đến nhà Bàn Tử. Tôi không có thời gian về nhà thay đồ nên tôi mặc chiếc áo nỉ phối với quần jean đơn giản nhất. Hôm nay gió lớn, vừa xuống xe buýt đi bộ, tôi đã nhanh chóng nuốt phải một ngụm gió lớn, cộng thêm balo của tôi hôm nay còn rất nặng, bên vì bên trong có chứa laptop.
Tôi không mặc chiếc áo nỉ trắng hôm đó, chiếc áo đó vẫn còn đang phơi ở nhà. Thứ năm Hàn Ngọc bảo tôi cuối tuần nhớ mặc nó, nhưng tôi chợt nhớ tới tối nay ăn lẩu, mắc công lại bị ám mùi, buổi tối phải giặt rất phiền phức.
Chiếc áo nỉ trắng đang được phơi thơm tho ở nhà, tôi còn cẩn thận xịt nước hoa lên cổ tay áo và dưới mũ. Khi xịt nước hoa, lòng tôi như thắt lại, tôi thầm nghĩ: Nếu làm như vậy thì đợi đến cuối tuần trên áo sẽ có mùi thơm rất tự nhiên.
Gần đây tôi luôn như vậy, bắt đầu có vài suy nghĩ nhỏ về cuộc sống. Tôi đã tái chế cốc sữa lắc rỗng thành một chậu cây nhỏ và trồng vào đó một quả bơ và đặt trên bậu cửa sổ, sau đó còn đổi avatar thành hình chậu bơ trơ trọi này.
Hàn Ngọc hỏi avatar của tôi có ý nghĩa gì? Tôi nói rằng tôi đang tự trồng bơ. Nếu mọi việc suôn sẻ, một tháng sau nó sẽ nảy mầm và nửa năm tới sẽ bắt đầu ra nhánh, sau đó là có thể đem nó chuyển ra đất, lúc nghe tôi nói xong anh còn cười rất sáng lạn, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ nụ cười đó của anh.
Tôi bắt đầu tìm xem các tài khoản blogger có những video giúp hình thành lối sống kỷ luật trên mạng xã hội, xem họ quản lý cuộc sống hiệu quả ngay ngắn ngăn nắp trước ống kính, xem họ làm thế nào để cân đối thời gian trong cuộc sống, để có thể vừa sống vui vẻ vừa có được một cơ thể khỏe mạnh.
Tôi hâm mộ bọn họ đến mức lập tức lấy một cuốn sổ nhỏ ra để ghi chú những lời khuyên từ họ. Tôi dọn dẹp từ trong nhà ra đến ngoài nhà, tôi học cách phân loại quần áo, tôi ngồi trước bàn mở máy tính ra, lập lời thề hào hùng rằng một ngày sẽ cố gắng đọc một bài luận văn... Tôi muốn thay hình cách sống của mình, từ đó bước một bước dài từ vực sâu lo âu nhảy lên đỉnh cao của sự kỷ luật tự giác...
Khi đó, tôi luôn cảm thấy cuộc sống tốt đẹp cần có một sự khởi đầu lại hoàn hảo, tôi cần phải thu dọn bản thân thật gọn gàng và rạng rỡ trước khi đủ điều kiện để trở lại vạch xuất phát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT