Tần Phỉ mặt tái nhợt, ngồi im không nhúc nhích nhìn Thẩm Vi ăn. Sự dứt khoát của Thẩm Vi khiến hắn nổi giận. Hắn có thể tha thứ cho sự nông nổi của cô, nhưng tại sao cô lại muốn vạch trần mối quan hệ của họ trước mặt mọi người?
Cô điên rồi sao? Làm vậy có lợi ích gì?
Diệp Hiểu Âu thấy Tần Phỉ sắp mất kiểm soát, liền nắm lấy tay hắn nhắc nhở.
Cô hỏi Thẩm Vi: "Vi Vi, trước đây không phải em không muốn cùng A Phỉ xin vào cùng một trường sao? Em cần gì phải nhắc lại chuyện này?”
Thẩm Vi buông đũa xuống: "Hiểu Âu, chúng ta đang nói về việc học. Hiện giờ giả thiết là con nhà giàu học hành thế nào, Chu Vân nữ sĩ luôn lấy Tần Phỉ làm ví dụ, chẳng lẽ không nên để Tần Phỉ chia sẻ một chút kinh nghiệm thành công của anh ấy sao? Cô cũng biết tại sao tôi không muốn cùng Tần Phỉ xin cùng một trường mà? Hay là cô cũng chia sẻ một chút?”
"Em thích trường học ở Mỹ, không muốn đi Úc..."
Thẩm Vi khoanh tay chống cằm, lắc đầu: "Hiểu Âu, cô đang né tránh vấn đề à? Chẳng lẽ chỉ đơn giản như vậy thôi sao?”
Tần Phỉ mặt lạnh như nước, nhìn Thẩm Vi: "Hôm nay em rốt cuộc là muốn gì?”
Thẩm Vi vô cùng kiên định: "Giới thiệu kinh nghiệm đào tạo con nhà giàu xuất sắc."
"Thành tích của tôi là do ông già nhà tôi bỏ tiền mua một tòa nhà để giải quyết. Tôi cũng muốn nghe xem con nhà giàu xuất sắc được đào tạo như thế nào để về nhà nói cho bố mẹ tôi biết, để họ học hỏi một chút kinh nghiệm tiên tiến, nhỡ đâu sau này họ lại sinh cho tôi một đứa em trai, họ cũng có thể nuôi dưỡng một sinh viên trường danh tiếng nước ngoài." Hà Dương cười nói: "Tần công tử, mọi người đang chờ anh đấy."
Tần Phỉ cười nhạo: "Thẩm Vi, em không phải là ghen tị với việc tôi và Hiểu Âu ở bên nhau sao? Em đang không cam lòng."
"Chuyện gì cơ?" Thẩm Vi nhìn về phía Tần Khiêm, "Em buồn cười quá, phải làm sao bây giờ?”
"Đừng uống nước là được." Tần Khiêm nói với Thẩm Vi: "Y Thế tôm hùm đến rồi, em ăn một miếng đi."
Tôm hùm to lớn, thịt chắc nịch, Thẩm Vi ăn miếng thịt tôm hùm: "Hương vị thực sự rất ngon. Anh cũng ăn đi."
[Thẩm Vi nói né tránh vấn đề là có ý gì?]
[Tần Phỉ nói, Thẩm Vi không hài lòng với việc anh ta và Diệp Hiểu Âu ở bên nhau là có ý gì?]
[Mấy bà không thấy mặt Diệp Hiểu Âu bây giờ trông rất thúi à? Thẩm Vi cố tình đề cập đến chuyện này, chẳng lẽ Diệp Hiểu Âu là con giáp thứ 13 chen chân vào mối tình cảm giữa Tần Phỉ và Thẩm Vi?]
[Mấy mẹ đề cao Tần Phỉ quá rồi đấy. Nhìn Thẩm Vi và Tần Khiêm kìa, hai anh chị vẫn ăn uống ngon lắm. Trông có thèm đặt Tần Phỉ vào mắt đâu?]
[Chắc chắn có nguyên nhân ở đây! Rốt cuộc là chuyện gì?]
[Bà mẹ! Mí người đừng có mà ở đó dan dan díu díu mập mờ nữa!! Em quỳ xuống rồi nè, mau mau vạch trần nhau đi. Gấp!!!]
Thẩm Vi ăn xong tôm hùm, tiếp viên kimono dọn bàn ăn, rồi tiếp tục nhìn Tần Phỉ: "Chuyện này rất khó hiểu với anh sao?”
"Đúng vậy! Tôi học không bằng cô, cô thi đỗ Merton, còn tôi thì không thi đỗ được. Cô đây là muốn khoe khoang điều này chứ gì? Lần này cô hài lòng chưa?" Tần Phỉ vỗ bàn đứng dậy, nhìn xuống Thẩm Vi từ trên cao.
Khán giả hôm nay cảm thấy quá bối rối, họ liên tục tin rằng Thẩm Vi dựa vào tiền mới có thể mua bằng ở trường Merton. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
[Merton trong lời họ là Merton mà tui biết đó sao?]
[Mua bằng cái quỷ gì? Tỉnh táo lại đi mấy mẹ! Học được ở Metron là học bá trong học bá đó!]
[Bộ trường đó đỉnh lắm sao?]
[Mèn đét ơi, em vừa mới đi check về rồi nè các chị. Trên trang web của cuộc thi quốc tế Nord có danh sách học sinh xuất sắc, Tần thiếu và Thẩm Vi đều được vinh danh ở trên đó đấy. Thẩm Vi người ta còn đứng đầu mỗi năm! Vẫn luôn làm gương cho người khác! Con nhà người ta trong miệng mẹ em có khi còn chưa giỏi như này đâu? Quá đỉnh rồi! Chị gái có thiếu đồ trang trí trên đùi không?]
Thẩm Vi đứng dậy, mặc dù không cao bằng anh ta, nhưng khí thế của cô lại không hề yếu, mỉm cười nói: "Hài lòng, còn nhớ lời tôi nói trước đó không? Dù sao tôi cũng không dám nói trường học cũ của anh là một cái trường vô danh không ai biết."
Thẩm Vi ngồi xuống, nồi muối đồng được đốt nóng, Tần Khiêm đưa cho Thẩm Vi một chiếc kẹp để mở vỏ muối.
Bên trong là một miếng bào ngư dày, nhúng vào nước sốt đặc biệt ăn vào miệng, hương vị quả thật không tệ.
Thẩm Vi cúi đầu nhìn một chút, khán giả đã bị kích thích lòng hiếu kỳ từ lâu, liên tục hỏi, Tần Khiêm rốt cuộc tốt nghiệp đại học nào?
Cô ấy nói: "Tần Khiêm, hay anh nói cho họ biết, anh tốt nghiệp đại học nào? Để cho dì Tần biết, Đông Bắc cũng có đại học tốt."
Năm đó, Chu Vân khoe khoang khắp nơi về việc Tần Phỉ nhận được offer từ trường đại học M ở Châu Úc, đây là thao tác thông thường của bà ta, nói Tần Phỉ xuất sắc, nhất định phải nói hai câu Tần Khiêm là rác rưởi: "Tần Khiêm chính là đồ đến đòi nợ, cho dù là đi học mấy năm ở trường nước ngoài, dù là một trường không có danh tiếng cũng tốt hơn đi Đông Bắc học một trường vô danh không ai biết. Đông Bắc này có đại học gì tốt được?"
Nhóm phụ nữ phụ họa: "Đại học gà rừng Giang Thành còn chưa đủ nhiều, còn muốn chạy đến Đông Bắc học?"
Lý Ngọc Lan nghe không được: "Thằng nhóc ấy dựa vào chính mình có thể thi đỗ đại học cũng thật không dễ dàng, đừng nói về thằng bé như vậy."
Nhóm phụ nữ ăn trái cây uống trà, tẩy não Lý Ngọc Lan, nói cho cô ấy biết trong nước thi không đỗ 985, thi đỗ đại học gà rừng còn tốt hơn không? Có đứa trẻ Giang Thành nào sẽ chạy đến Đông Bắc giá rét để học?
Thẩm Vi vốn từ đầu luôn không tin Tần Khiêm thi đỗ trường đại học vô danh nào đó.
Nhân dịp trường học của Chu Vũ Dao tổ chức tiệc tối, cả nhà họ được mời tham gia.
Nhân lúc đó, cô đã đi tìm anh, thấy anh đang thu dọn hành lý cô hỏi: "Anh thi trường nào?"
Cậu bé đen đúa gầy gò Tần Khiêm đỏ mặt, Thẩm Vi nhìn anh cúi đầu không nói, còn tưởng rằng anh ta thi rớt nguyện vọng của mình liền an ủi anh: "Anh đã rất giỏi rồi, chỉ là gặp phải việc mẹ Ngô bị bệnh nên mới chậm trễ..."
Chưa nói xong, hắn từ trong cùng rương hành lý lấy ra một chiếc hộp màu xanh lam, trên đó viết "H Đại hoan nghênh bạn!"
Trong nước đây là một trường đại học danh giá biết bao nhiêu nha!
Giờ phút này, Tần Khiêm cầm khăn tay lau miệng, nhìn về phía Tần Phỉ: "Tôi học cử nhân và nghiên cứu sinh tại H Đại, lần này trở về là để gia nhập nhóm nghiên cứu của giáo sư Thù Quân Nghị tại J Đại. Hiện tại tôi đang học tiến sĩ tại J Đại. Mặc dù kiếm tiền trong giới giải trí dễ dàng, nhưng hướng nghiên cứu của tôi lại có thể mang lại cho tôi cảm giác thành tựu. Vì vậy, ý tốt của cậu tôi không thể tiếp thu được." ( truyện trên app tyt )
Hà Dương cười ha hả, nhìn về phía Thẩm Vi: "Đây không phải là thật chứ? H Đại là trường đại học gà rừng, cả nước có bao nhiêu trường đại học gà rừng? Tần phu nhân thế mà cũng dám mỉa mai, chỉ một chữ đỉnh!"
Thẩm Vi nói: "Người không biết thì không sợ! Bình thường thôi."
[Đệch! Thiếu gia củi mục là học bá? Hôm nay hai anh chị đã vả mặt người khác bao nhiêu lần rồi?]
[Không không không, H Đại là trường đại học gà rừng, Đông Bắc không có trường đại học tốt. Quí dị không thấy lời nói như vậy mà lại xuất phát từ miệng một phu nhân nhà giàu? Không phải quá là lố bịch sao?]
[Phu nhân nhà giàu không đọc sách sao?]
[Người ta bận mua sắm, dạo chơi cùng hội bà tám để chì chiết thằng con riêng trong nhà chứ làm gì có thời gian bồ hiểu không?]
[À há, đối với người ta, ngoại trừ Thanh Bắc ra, không có trường đại học tốt nào, cũng bình thường thôi!]
[Có bồ nào phổ cập một chút về một trường đại học không lọt top 985 không?]
[Úi giời, chỉ cần mình muốn, mình thật sự có cái lòng đó thì người ta học trường nào chỉ cần tìm hiểu chút là được chứ không phải giữ cái suy nghĩ hạ bệ người khác mà mỉa móc người ta. Có thể tra mạng không?]
Cùng lúc đó, một tin tức leo lên bảng hot search Weibo, leo lên với tốc độ chóng mặt:
Trong mắt một vị phu nhân nhà giàu V giấu tên trường H Đại là một trường vô danh không đáng vào mắt!
Tin tức này bao gồm một đoạn video ngắn từ chương trình tạp kỹ, đoạn phỏng vấn vợ chồng nhà Tần trước đó.
Một làn sóng cư dân mạng ồ ạt đổ về chương trình trực tiếp, nhưng đáng tiếc là chương trình vừa kết thúc, khu vực bình luận video đã bị chặn...