Máy quay theo chân bốn người bước vào cửa hàng.
Bước vào một cửa hàng cao cấp ngay mặt tiền, nhân viên bán hàng với nụ cười rạng rỡ chào đón: "Diệp tiểu thư, Tôn tiểu thư, Hồ tiểu thư, hôm nay mọi người mang theo bạn bè đến mua sắm sao? Vị tiểu thư này là?"
Thẩm Vi mới trở về nước không lâu, sau khi trở về lại gặp phải tình cảnh này. Tuy rằng gia đình sa sút, nhưng Thẩm gia cũng không đến mức không đủ khả năng chi tiêu cho con gái ăn mặc. Nhưng công ty đang trong thời điểm mà đến cả tiền hàng cũng không ứng được mà cô chủ mỗi ngày đều chỉ biết mua sắm không ngừng nghỉ thì đúng là không thể chấp nhận được.
Lại nói, Thẩm Vi cũng không phải là người phải là hàng hiệu mới chịu mặc.
Vì vậy, nhân viên bán hàng tự nhiên không biết Thẩm Vi là ai. Tuy nhiên, nhân viên bán hàng này vẫn có con mắt tinh tường, Thẩm Vi có khuôn mặt khác biệt với những hot girl nổi tiếng trên mạng hiện nay, dáng người cao gầy, thanh mảnh, toát lên vẻ thư thái, lại thêm vào việc chương trình này thỉnh thoảng có khách quý xuất hiện, cũng thường là những tiểu thư nhà giàu.
"Tôn tiểu thư, không giới thiệu một chút ạ?"
Tôn Lê: "Cô ấy là Thẩm tiểu thư, một khách mời mới của chương trình gần đây.”
Nhân viên bán hàng nhẹ nhàng giới thiệu: "Thẩm tiểu thư, vậy tôi xin giới thiệu cho cô một số mẫu mới nhất gần đây."
Thẩm Vi cười nhẹ: "Cảm ơn! Hôm nay chủ yếu là Tôn tiểu thư muốn mua váy dạ hội, cô cứ giới thiệu cho cô ấy trước. Tôi sẽ xem qua trước một chút."
Tôn Lê nhìn Diệp Hiểu Âu với ánh mắt mỉa mai.
Thẩm Vi vô tình nhìn qua gương và lắc đầu.
"Ồ! Vậy cũng tốt ạ, tiểu thư cứ tùy ý xem xung quanh nhé." Nhân viên bán hàng nói xong liền bắt đầu phục vụ Tôn Lê.
Ba người phụ nữ ở cùng một chỗ, Thẩm Vi một mình thong thả xem đồ và chọn cho mình một chiếc quần cạp cao.
Bình luận lúc này cũng đang bắt đầu rôm rả:
[Sao Thẩm Vi lại khiêm tốn như vậy?]
[Bây giờ cô ta thể hiện được sự giàu có mới là lạ đó? Một tiểu thư phá sản làm sao có thể sang chảnh được? Cửa hàng này không phải là nơi mà cô ta có thể mua sắm.]
[Chờ đã, chiếc quần cạp cao kia hình như là mẫu mới nhỉ? Tôi ngồi đây chờ chuyên gia đến phổ cập kiến thức.]
[Đúng là mẫu mới, giá khoảng mười lăm đến mười sáu vạn, thuộc dòng cao cấp bình dân, khá đắt.]
[Có lẽ cô ấy không biết? Có khi đến lúc thanh toán bị giá tiền đập cho choáng váng cũng nên?]
[Có lẽ không đâu? Dù sao cô ấy cũng từng là một vị thiên kim hoàng thật giá thật đấy. Bồ nên thử tìm hiểu thêm về tập đoàn Tinh Nặc, nó từng có thời kỳ huy hoàng chứ không phải là đồ tầm thường đâu.]
Thẩm Vi đang định đi thử đồ thì nhìn thấy Tôn Lê mặc một chiếc váy dạ hội bước ra. Váy có phần trên ôm sát, hở vai, phần dưới là chân váy màu xám tro nhạt bằng vải sa tanh điểm xuyến bằng ngọc trai, trông vô cùng thanh lịch.
Tôn Lê có bờ vai rộng và cánh tay hơi thô, mặc bộ váy này vào trông có vẻ khá thô kệch.
Diệp Hiểu Âu khoa trương khen ngợi: "Ôi chao, đẹp quá! Lê Tử, bộ váy này rất hợp với cậu. Cứ như đã được thiết kế riêng cho cậu vậy."
Hồ Tử Huyên lập tức tiếp lời: "Đúng vậy, đẹp quá."
[Đẹp thì đẹp, nhưng tôi luôn cảm thấy có gì đó không ổn.]
[Đắt tiền thì đẹp thôi. Lúc nãy mấy người không thấy hả, một chiếc váy như vậy giá một trăm tám mươi triệu. Cái giá của sự xa hoa là đây chứ đâu.]
[Có lẽ tôi không có gu thẩm mỹ nên tôi luôn cảm thấy sự kết hợp này khá kỳ lạ, không hợp với Lê Tử lắm.]
[Thẩm mỹ của tiểu thư nhà giàu, người thường như chúng ta không thể học theo được đâu.]
Hai người kia hết lời khen ngợi, Tôn Lê lại hỏi Thẩm Vi: "Cô thấy thế nào?"
Thẩm Vi bỏ tay vào túi áo, lấy một chiếc áo choàng tơ tằm màu xám trên kệ. Chiếc áo choàng thoạt nhìn không nổi bật, có phần già dặn. Cô giơ chiếc áo choàng lên rồi khoác lên vai Tôn Lê và nói: "Chiếc váy này rất đẹp, nhưng thời tiết đang chuẩn bị giao mùa rồi, đặc biệt là vào ban đêm, khi tham gia yến tiệc sẽ khá lạnh. Mặc thêm chiếc áo choàng này có thể giữ ấm cho cô." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Thẩm Vi khoác chiếc áo choàng lên vai Tôn Lê, che đi phần vai rộng và cánh tay thô của cô ấy. Chiếc áo choàng có thiết kế tinh tế, giúp che đi phần lấp lánh quá mức trên chiếc váy, đồng thời khiến cho Tôn Lê càng thêm vẻ thanh lịch và quý phái.
[Ôi trời, chiếc áo choàng tưởng chừng không có gì nổi bật này lại khiến Tôn Lê trông sang trọng hẳn lên, đồng thời che đi khuyết điểm vai rộng của cô ấy. Thẩm Vi đúng là có con mắt tinh tường!]
[Đúng vậy! Đúng vậy! Hoàn toàn khác biệt so với tạo hình ban đầu!]
[Chờ đã, Thẩm Vi có phải đang nói bóng gió rằng Tôn Lê không nên mặc chiếc váy này không?]
[Lúc nãy cô ấy chỉ nói là váy rất đẹp.]
[Có lẽ cô ấy chỉ đang xã giao thôi?]
[Aaaaaaa, lúc Thẩm Vi bước ra sân khấu, khí chất của cô ấy hoàn toàn khác biệt. Dù mặc đồ bình dân nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Bây giờ nhìn cô ấy giúp Tôn Lê chọn áo choàng, quả nhiên là người rất biết cách cư xử.]
[Đúng là một người có tu dưỡng! Cô ấy giúp người khác một cách rất tinh tế, không hề mang lại cảm giác khó chịu.]
Thẩm Vi đi vào phòng thay đồ và mặc chiếc quần cạp cao lên người. Khi cô bước ra, màn hình lại nổ tung với những bình luận:
[Bớ làng nước ơi, lại đây mà xem!! Tiên nữ nơi nào đi lạc ở chốn nhân gian này đây?? Vóc dáng hoàn hảo, khí chất tuyệt vời! So với người mẫu catwalk còn có phong thái hơn nhiều!]
[Dáng người của cô ấy đẹp thật đấy. Nhìn vào vòng ngực đầy đặn, vòng eo thon gọn, vòng hông nở nang, chiếc quần cạp cao này như được sinh ra để dành cho cô ấy vậy.]
[Đúng là không thể chê vào đâu được.]
"Vi Vi à, em nhất định phải mua chiếc quần cạp cao này mới được." Diệp Hiểu Âu tiến đến vỗ vai Thẩm Vi. ( truyện trên app tyt )
Tôn Lê thay quần áo xong, cô ấy vẫn chỉ chọn chiếc váy ban đầu và trả lại áo choàng cho nhân viên bán hàng. Nhìn Thẩm Vi mặc chiếc quần cạp cao, cô ấy nói: "Cô đúng là nên mua cái quần này, không mua sẽ tiếc cho mà xem."
Lúc này có người xem bắt đầu thắc mắc:
[Tại sao Lê Tử không muốn lấy thêm áo choàng?]
[Có lẽ sở thích của mỗi người khác nhau?]
[Chiếc áo choàng này rộng quá, nếu mặc lên người sẽ trông rất luộm thuộm.]
Thẩm Vi lúc này nói với người bán hàng: "Làm ơn lấy cho tôi chiếc áo choàng đó."
Người bán hàng đưa áo choàng cho Thẩm Vi. Thẩm Vi gấp đôi áo choàng lại và khoác lên vai một cách hờ hững.
Ngay lập tức, những lời bàn tán bắt đầu vang lên:
[Cô ấy khoác chiếc áo choàng này lên trông nó liền trở nên đắc tiền. Phong thái của nữ hoàng đây mà!]
[Nhìn xem, đây trông có khác nào trang phục mà các người mẫu mặc trên sàn catwalk không? Không phải ai cũng có thể phối hợp đẹp được như vậy đâu.]
Bên trong cửa hàng, Thẩm Vi cẩn thận soi gương nhìn ra phía sau mình, sau đó đi vào phòng thay đồ. Cô cởi bỏ áo choàng và quần, cùng với hai chiếc váy mà cô chưa thử, đưa cho người bán hàng: "Lấy những thứ này thôi. Còn các cô thì sao?"
“Chúng tôi đang xem thêm.”
Nghe Diệp Hiểu Âu trả lời như vậy, Thẩm Vi đi sang khu vực dành cho nam giới để chọn đồ cho cha già của mình. Chiếc áo sơ mi này không phù hợp với ông ấy cho lắm. Nguy cơ đã được giải trừ, Thẩm Vi muốn mua thêm một vài món đồ khác để bọn họ vui vẻ hơn.
Tôn Lê và Diệp Hiểu Âu chọn xong trang phục cho mình, sau đó họ cầm lấy những bộ quần áo mà Thẩm Vi đã chọn, không có thương hiệu. Camera lúc này cũng đang quay tới chỗ bọn họ. Một chiếc quần dài có giá hàng chục triệu đồng được giới thiệu là trang phục được trình diễn trong tuần lễ thời trang Paris năm nay.
Tôn Lê tỏ ra tốt bụng khi nhắc nhở Diệp Hiểu Âu: "Hiểu Âu, hay là cậu nhắc nhở Thẩm Vi về giá cả của những bộ quần áo này trước một chút?"
"Không cần đâu, chiếc quần này em ấy mặc vào trông rất đẹp. Nếu em ấy không muốn mua, tôi sẽ thanh toán cho em ấy. Cậu nhớ đừng nói lung tung nhé, bây giờ gia đình em ấy đang gặp khó khăn. Lòng tự trọng của em ấy trước giờ đều rất mạnh, chúng ta đừng làm tổn thương em ấy."
Hai người họ trò chuyện nhỏ nhẹ, những lời nói này đều được truyền trực tiếp đến người xem:
[Chị Âu thật tốt bụng, đúng là một tiểu tiên nữ mà.]
[Tiểu tiên nữ +1.]
[Chắc chắn là Thẩm Vi hôm nay đến đây để 'chơi một vố' rồi? Nhìn xem, cô ta đã chọn bao nhiêu món đồ rồi đi? Quần áo mới trên người cô ta đều là hàng bình dân. Nhìn qua cũng không giống như là người sẽ tiêu xài cho loại quần áo hàng hiệu này.]
[Nhìn cũng giống vậy lắm.]
[Thật sự quá đáng như vậy hả? Dựa vào cái gì mà Âu tiểu tiên nữ phải mua đồ cho cô ta? Cô ta là cái thá gì?]
[Hình như lúc trước Hiểu Âu giới thiệu cô ta là chị em của mình? Hiểu Âu từng nói lúc trước khi cô ấy khó khăn, ba của Thẩm Vi đã giúp cô ta thanh toán tiền học thì phải. Nếu như không có bố của Thẩm Vi, Âu tỷ cũng không thể nào vào được giới giải trí, cũng không thể nào gặp được Tần công tử.]
[Âu tỷ thật sự là một tiểu tiên nữ biết tri ân báo đáp mà.]
[Không thể nào chứ?]
[Có chuyện đó thiệt hả?]
Thẩm Vi lại cầm một bộ vest nam, nhìn qua là để mua cho ba của mình.
[Xem ra thật sự là dựa dẫm Âu tỷ. Chuyện này đáng ra nếu có trả ân, thì cũng phải là trả ân cho bố của Thẩm Vi chứ liên quan gì đến cô ta?]
[Mới lần đầu lên sóng đã tâm cơ như vậy?]
[Tâm cơ +1]
Thẩm Vi không biết rằng trên màn hình có bao nhiêu người đang bình luận ác ý về mình, Tôn Lê mua một chiếc váy, Diệp Hiểu Âu mua một chiếc khăn lụa, Hồ Tử Huyên không mua gì, chỉ có Thẩm Vi là bỏ vào giỏ hàng một đống đồ.
Tôn Lê nhìn đồ của Thẩm Vi: "Thẩm Vi, cô mua được nhiều quá nhỉ?"
"Vẫn tốt hơn là không mua gì! Nhìn thấy phù hợp thì mua thôi. Đúng không?"
"Cô có biết những thứ này giá bao nhiêu không?"
"Tôi ít khi nào quan tâm đến giá cả, thích thì mua thôi."
Tôn Lê nhìn cô ấy mà không hiểu nổi, cũng không muốn nói gì thêm. Trong lòng Tôn Lê nắm chắc nếu như Thẩm Vi dám để Diệp Hiểu Âu trả tiền, nhất định sẽ bị cư dân mạng mắng chết.
Thẩm Vi đang chờ thanh toán mà không biết rằng người xem đang phấn khích chờ đợi "ăn dưa", xem trò vui của cô diễn ra.
Nhân viên cửa hàng quét mã vạch, Thẩm Vi sắc mặt bình thản, nghe thấy thu ngân nói: "Thẩm tiểu thư, tổng cộng là ba trăm mười nghìn..."
Tôn Lê nghe thấy con số này, đứng cạnh Thẩm Vi: "Có vẻ hơi đắt."
"Tôn tiểu thư, chiếc quần này Thẩm tiểu thư chọn là hàng limited, giá cả tương đối cao. Còn bộ vest nam này cũng không phải là hàng bình thường ạ."
"Chiếc quần này Thẩm Vi nhất định phải mua, còn những thứ khác thì sao?"
Diệp Hiểu Âu lật xem mấy bộ quần áo: "Vi Vi, ánh mắt của em tốt thật đấy, mỗi một kiện quần áo nhìn kiểu gì cũng không nỡ loại ra, nếu là chị, chị cũng muốn mua hết. Món này là để tặng cho chú Thẩm à? Hôm nay là chị dẫn em theo, để chị trả tiền cho em nhé?"
"Tôi nghĩ là ba tôi vẫn sẽ thích đồ do tôi tự mua hơn là đồ chọn rồi đưa cho người khác thanh toán." Thẩm Vi đưa thẻ, nhân viên cửa hàng liền cầm thẻ, quét thanh toán.
Có trailer hấp dẫn trước đó, người xem đã hiểu rõ tình hình gia đình hiện tại của Thẩm Vi, họ ngồi đợi xem liệu thẻ của Thẩm Vi có quẹt được hay không, họ muốn xem xem một người không muốn mất mặt có thể đến mức nào.
————
Lú: Tiền tệ trong bộ này hầu hết đều là NDT chứ không phải VND nha mọi người :3