Ngày hôm đó, nhà nào cũng treo đèn lồng đỏ, dán câu đối xuân ngay trước cửa, đốt pháo đùng đùng.
Ngày hôm đó, ba Nựu Nựu làm một bàn đầy món ngon, không buôn bán, Vưu Khả Ý không cần phải làm việc. Lý Phương mời Vưu Khả Ý ngồi ăn chung với bọn họ, sau đó gia đình ba người cùng cô gái ‘thân thích’ tạm thời này cùng xem Xuân Vãn.
Ngoài cửa sổ có tuyết rơi, từng bông tuyết trắng to to giăng kín bầu trời đang rơi xuống, như muốn nhuộm cả thị trấn này thành màu trắng.
Tất cả mọi nhà trong trấn đều đóng cửa để đón tết, trừ thi thoảng có tiếng pháo nổ vang vang và âm thanh phát ra từ TV trong phòng thì cả thế giới đều chìm vào yên tĩnh.
Lý Phương hỏi Vưu Khả Ý: “Tết rồi mà em cũng không về, ba mẹ không lo à?”
Vưu Khả Ý cười, không đáp.
“Lúc chị ở tuổi em, cũng từng cãi nhau với người trong nhà, lúc nào cuộc sống mà người trẻ muốn cũng có chỗ không như kì vọng của ba mẹ. Nhưng em phải biết, cho dù ba mẹ có làm gì thì trước hết cũng vì muốn tốt cho em. Có ai mà không gặp khó khăn, có ai không phải chịu đau khổ chứ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play