Lúc Vưu Khả Ý ngồi trên xe lửa cứ cảm thấy bồn chồn lo lắng không yên. Khi bước lên tàu, cô cũng không biết tàu này sẽ chạy về đâu, khi vừa đến sân ga thấy toa tàu sắp mở cửa, nhân viên đang giao ca, thế là cô liền tranh thủ sơ hở này, trốn vé đi lên.
Trên tàu không có nhiều người, cô hoang mang tìm một chỗ trống rồi ngồi xuống, đối diện là hai mẹ con.
Cô nhóc đang ê a đọc bài thơ Tống trong tay: “Hoa rơi người đứng lẻ, Mưa nhỏ én bay đôi.” (* Bản dịch của Cao Tự Thanh)
Vưu Khả Ý nghĩ tới điều gì đó, tranh thủ cô nhóc vừa dừng đọc, hơi ngượng ngùng nghiêng đầu qua bắt chuyện: “Bé con, em bao nhiêu tuổi rồi?”
Người mẹ trẻ kia hơi cảnh giác, ngẩng đầu lên nhìn Vưu Khả Ý, thấy cô là một cô gái trẻ thì thả lỏng cảnh giác, chỉ cười, cúi đầu nói với con gái: “Chị đang hỏi con kìa, nói chị biết con bao nhiêu tuổi đi.”
Bé con híp mắt cười khì đáp: “Năm nay em bảy tuổi!”
Vưu Khả Ý cũng cười, “Bảy tuổi mà biết đọc thơ Tống rồi, giỏi quá!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play