Ngày tháng cứ thế trôi qua, sắp đến tháng 9, trong quán cà phê và KFC xuất hiện ngày càng nhiều học sinh tụ tập để chép bài tập hè, đi đâu cũng thấy ồn ào náo nhiệt. Tương đối mà nói, Starbucks yên tĩnh hơn nhiều. Hàn Tranh ngồi trên chiếc ghế ở góc, trên bàn đặt máy tính xách tay, bên cạnh là những chồng tài liệu chất đống.
Chu Ngôn ngồi đối diện hắn, tay cầm cuốn sách về tâm lý học mà Hàn Tranh tùy tiện đưa cho cậu, cậu đã đọc hai ngày rồi nhưng vẫn chỉ hiểu được một nửa.
Vẫn chưa có tin tức gì về La Vũ Tịnh, giống như Tôn Tiểu Trân trước đây. Cái gọi là "đi qua đâu ắt để lại dấu vết" ư? Nếu một người thực sự muốn lặng lẽ rời đi, thì rất khó để người khác phát hiện ra tung tích.
Sự việc này cũng như nhiệt độ của mùa hè đang dần hạ xuống  mà từ từ lắng xuống. Mỗi ngày trong thành phố này đều có vô số chuyện mới mẻ hơn xảy ra, mỗi người đều bận rộn với cuộc sống của riêng mình, có lẽ qua một tháng nữa, sẽ chẳng còn ai nhớ đến cô gái từng nhiều lần xuất hiện trên báo đài nữa.
Theo thời gian trôi qua, Chu Ngôn cũng dần quen với sự hiện diện của Hàn Tranh, cùng nhau đánh răng rửa mặt, cùng nhau giặt quần áo nấu ăn, cùng nhau thức dậy và đi ngủ...
Càng quen thuộc, càng thêm lo sợ.
Trong lòng Chu Ngôn hiểu rõ, Hàn Tranh rồi sẽ phải đi. Hôm qua rất muộn, Tần Phi Phi lại gọi điện cho hắn, có vẻ như ông nội Tần đã nhập viện và rất muốn gặp hắn. Cậu đứng từ xa nhìn Hàn Tranh, thấy hắn luôn nhíu mày, môi khẽ động đậy, không biết đang nói gì. Nhưng cậu có thể nhận ra, Hàn Tranh đã dao động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play