Sự chờ đợi thật khiến người ta nóng lòng. Chu Ngôn chưa bao giờ nghĩ rằng, tin tức đầu tiên câu nhận được không phải từ La Vũ Tĩnh, mà là từ Tôn Tiểu Trân - người đã mất tích từ lâu.
Tiểu Tiêu gọi điện cho Hàn Tranh trước, rồi Hàn Tranh chuyển tin cho Chu Ngôn, giọng hơi do dự: "Cô ấy đang ở đồn cảnh sát."
Chu Ngôn nhíu mày, định đứng dậy ngay lập tức: "Em phải đi một chuyến."
"Khoan đã." Hàn Tranh đè vai cậu xuống, ấn cậu ngồi lại ghế: "Anh chưa nói hết... Tiểu Tiêu bảo, Tôn Tiểu Trân đang ở đồn cảnh sát thành phố Q."
Chu Ngôn sững sờ: "Sao cô ấy lại chạy đến thành phố Q? Có phải gặp phải kẻ xấu nào..."
"Chuyện này hơi phức tạp." Vẻ mặt hắn có chút kỳ lạ, thở dài nói, "Cô ấy tự chạy đến đó. Từ đầu đến cuối... Chẳng có nghi phạm nào cả, tên tội phạm lưu manh kia cũng chẳng liên quan gì đến cô ấy."
Đây là một câu chuyện khá phức tạp. Hai ngày sau, Chu Ngôn gặp Tôn Tiểu Trân tại đồn cảnh sát địa phương, đôi mắt cô ấy vẫn sáng long lanh, ngoại trừ vẻ mặt có chút thất vọng thì so với trước đây không thấy có gì khác biệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT