Edit : Tiểu N
Phong trào này bắt đầu từ Điền Sùng Hổ, nhóc mang Điền Hương Nhi tới La gia trước, sau đó các đứa trẻ khác trong làng thấy vậy cũng bắt chước theo. Hiện giờ mỗi ngày có khoảng sáu, bảy đứa trẻ đến La gia giúp lựa lông, phần lớn là bé gái, còn có một bé trai bằng tuổi La Ngũ Lang.
Đứa bé trai đó cũng rất đáng thương, phụ thân chết, nương lại tái giá, chỉ còn một nãi nãi nhưng bà lại bị lẫn sau khi mất nhi tử. Hai bà cháu ngày nào cũng một bữa đói một bữa no, có người trong làng tốt bụng, sợ họ chết đói nên thỉnh thoảng cũng giúp đỡ.
Gần đây thằng bé hàng ngày đều đến La gia, buổi trưa ít nhất cũng được ăn no một bữa. Thực ra một đứa trẻ lớn chừng đó, không ai dạy bảo, ăn mặc rách rưới, nhìn cũng ngờ nghệch hơn các đứa trẻ khác. Thằng bé như vậy cũng không giúp được việc gì nhiều, chỉ là La Tam Lang tốt bụng, cũng không đuổi nó đi, mỗi bữa trưa nấu ăn đều không quên phần của nó.
La Dụng đối với những đứa trẻ này cũng không có suy nghĩ gì đặc biệt, dù chúng có giúp được việc hay không, chỉ cần đến thì cũng làm thêm một phần ăn cho chúng. Dù sao cũng không phải là thứ gì quá quý giá, bất kỳ đứa nhỏ nào có điều kiện tốt hơn La gia thì đều có thể ăn ngon, cũng sẽ không cần phải đến đây.
Trong mắt La Dụng, một đứa trẻ được ăn ngon mặc đẹp, sống trong hạnh phúc, không có gì đáng tự hào cả, vì những điều đó là do cha mẹ chúng mang lại, không phải vì chúng tự làm điều gì xuất sắc.
Tương tự, một đứa trẻ ăn mặc rách rưới, ăn không đủ no, sống khổ sở thì cũng không có gì đáng xấu hổ, chỉ là vì chúng không gặp may mắn, không có được gia đình tốt và cha mẹ tốt, không phải vì chúng đã làm sai điều gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT