Lý Cường cũng nghĩ lại, bọn cướp cho dù có gan dạ cỡ nào cũng chẳng thể tấn công vào quân khu được, chỉ cần hai vợ chồng anh chăm tụi nhỏ cẩn thận thì sẽ không có việc gì.
Vậy là anh gật đầu đồng ý trong tiếng hoan hô của mọi người.
Lý Cường quyết định mang theo cả gia đình, Vệ Quốc Vệ Gia cũng học theo mà mang lên ông Thụ bà Mai. Không mang không được, ông Thụ nói thẳng:
“Hai bộ xương già này còn sống được bao nhiêu năm nữa đâu, chúng mày không cho vợ chồng tao đi cùng, rồi lại như lúc trước bốn năm năm chưa về được một lần à?”
Đoạn, ông bà chẳng nói chẳng rằng mà sắp hết hết mọi thứ, quyết đi cùng cho bằng được. Vệ Quốc Vệ Gia đành phải nghe theo.
Đội Đặc nhiệm bây giờ đã có khoảng bốn mươi người. Trong đó, Lý Cường là người lớn tuổi nhất. Những đội viên còn lại đều trạc tuổi Đình Sơn, thậm chí còn nhỏ hơn cậu ấy nữa.
Nhìn Đình Sơn thì biết, qua tết cậu đã hai mươi hai tuổi rồi, gia cảnh cũng tốt, tài sản đã tích góp được chút ít, công việc thì ổn định, tiền lương lại cao mà mãi vẫn không nghe cậu ấy nói gì đến chuyện tìm bạn gái. Hễ mà ai hỏi tới là cậu ta nhanh chóng trốn mất, tính tình vẫn còn trẻ con lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play