Từ Tây Bắc, đám người phải ngồi trên tàu hoả một tháng để đến Kinh Đô. Vợ chồng Hứa Lâm xuống tàu, những người khác thì tiếp tục lên đường.
Ngoài gia đình Mạc Lệ Quyên ra còn có Vệ Quốc Vệ Gia và ông Thụ bà Mai. Tính ra, hai gia đình họ làm hàng xóm với nhau đã hơn chục năm rồi, cùng chuyển nhà chung hai lần, duyên phận không cạn.
Loay hoay lòng vòng thêm một tháng nữa, giữa tháng mười một đoàn người mới đặt chân đến được Tây Nam.
Đây là vùng ven biển, xung quanh toàn là những quần đảo lớn nhỏ mọc san sát nhau, địa hình vô cùng phức tạp. Bởi vì gần biển, đất bị nhiễm mặn nên người dân khó trồng hoa màu, họ sinh sống chủ yếu dựa vào nuôi trồng và đánh bắt thuỷ hải sản.
Chỗ này cũng là khu vực đang báo động đỏ, là nơi cướp biển hoành hành. Bọn chúng thấy gì cướp đó, tham lam tàn bạo. Dù ngài lãnh đạo đã nhiều lần chỉ huy quân đội bao vây triệt phá nhưng đều bị chúng tránh được. Mỗi lần như vậy, chúng càng càn rỡ hơn.
Không còn cách nào khác, cấp trên ra chỉ thị cho quân đội dời nơi đóng quân đến, tình hình lúc này mới đỡ hơn một chút.
Nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT