Đoàn người Lý Cường không biết rằng, ở góc tối, còn có những kẻ đang âm thầm quan sát hành động của họ.
Là đêm, hai gia đình mệt mỏi sau quãng thời gian bận rộn. Cả ba căn nhà đều tắt đèn đi ngủ sớm. Chỉ chừa tiếng đàn dế mãi ngân vang.
Cách nơi này không xa, trong căn phòng trống, một người phụ nữ hỏi: “Tôi chẳng biết cấp trên bọn ông nghĩ thế nào mà điều cái đám miệng còn hôi sữa đến đây. Tên nào tên nấy đều là những kẻ ngốc nghếch to xác.”
Người đàn ông ngồi trước mặt bà ta không đồng ý, chau mày, trong bóng tối vẫn thấy rõ nét bực bội: “Đã nói là không được trông mặt mà bắt hình dong, nếu không có thực lực thật sự thì cấp bậc của họ sẽ không cao đến thế!”
Ngoài Lý Cường đã là Trung Tá thì những người còn lại đều là Thiếu Tá, nghe nói rằng công tích của họ đã tích luỹ đủ, chỉ cần thêm một lần lập công nho nhỏ là có thể lại thăng lên. Đám người mới bao nhiêu tuổi? Lý Cường già nhất đội cũng chỉ mới hai mươi sáu!
Người đàn bà cười khẩy: “Nhìn điệu bộ cả đám đều là cậu ấm cô chiêu, có tiền thì đương nhiên cấp bậc cũng được tăng lên như diều gặp gió...”
Đoạn, bà ta liếc người đàn ông: “Điều này chẳng phải ông là người hiểu rõ nhất sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play