Chương 13: Vườn Địa đàng Apple (13)

Editor: Cơm trắng chan cà phê

. . . . . . .

Trong Vườn Địa đàng, cây cối xanh rì tạo thành một mái vòm rộng lớn, ánh sáng dịu nhẹ tràn ngập khắp cung điện, những đóa hoa trắng tuyết rơi rụng đầy bên kia bờ hồ, hồ nước xanh thẳm như phản chiếu những viên ngọc bích hiếm có nhất trên đời…

Đứng giữa không gian như vậy, Chu Khiêm vừa nắm lấy dây thừng lơ lửng giữa không trung, vừa nhìn về phía Tề Lưu Hành ở dưới đất.

Ánh mắt và lời nói của anh tràn ngập sức mê hoặc.

Tề Lưu Hành có cảm giác cậu không thể không nghe theo an bài của anh.

Dù trước mắt có là núi đao biển lửa, là địa ngục vạn kiếp đi chăng nữa.

Quanh quẩn bên tai Tề Lưu Hành là từng câu từng chữ của Chu Khiêm.

“Lúc trước tôi lừa cậu, bây giờ tôi chân thành xin lỗi.”

“Cậu do dự không biết nên dùng Đồng hồ tích tắc hay không? Cậu dùng nó cứu tôi xuất phát từ khịa cạnh tình cảm, không phải bổn phận. Cậu không cần tự áp lực bản thân.”

“Cậu có một trái tim lương thiện, một điều đặc biệt quý giá.”

“Khi cậu trở thành anh hùng của mọi người, cậu có đủ tư cách để gánh vác danh hiệu “Kiếm Thần”.”

18 tuổi, độ tuổi dám ăn cả ngã về không nhất, cũng là lứa tuổi dám liều mình vượt qua khó khăn thử thách nhất.

Tề Lưu Hành lại siết chặt thanh kiếm, ánh mắt nhìn Chu Khiêm đã kiên định hơn.

Chu Khiêm nói tiếp: “Tề Lưu Hành, tôi sẽ không để cậu phải đặt mình vào nguy hiểm. Nếu cậu nguyện ý ở lại thì mong cậu cố gắng giúp đỡ. Cặp đôi kia cũng sẽ đến giúp cậu.”

“Nhưng sao bọn họ lại giúp tôi? Anh biết trước?”

“Đúng vậy.” Chu Khiêm nở một nụ cười thâm sâu khó lường: “Tôi biết trước, bọn họ chắc chắn sẽ quay lại đây.”

Tề Lưu Hành không thể hiểu nổi, đang muốn hỏi tiếp nhưng đã không còn thời gian.

— Bên kia bờ hồ lại có thêm hai tín đồ hóa thành thần.

Đôi mắt trắng dã, cả người phát sáng đỏ, hai người đều mọc cánh, nhìn trái nhìn phải tìm kiếm con mồi, bọn họ đều nhìn về phía Chu Khiêm, cũng đồng thời đập cánh bay về phía anh.

Chu Khiêm cấp F chỉ có 300 điểm sinh mạng, vừa rồi chịu ảnh hưởng của tín đồ số 1 bây giờ chỉ còn 150 điểm.

Mà hai tín đồ này đã tiến hóa lên cấp C, đều là quái vật có giá trị sinh mạng 4000 điểm.

Với sức sát thương này, cả hai chỉ cần thổi một hơi cũng có thể giết tươi Chu Khiêm.

Có tất cả ba cây cầu thủy tinh, cây ngoài cùng bên trái đã bị phá hủy, cây cầu ở giữa đặt đạo cụ chướng ngại vật của Tề Lưu Hành.

Nếu chướng ngại vật gặp đòn tấn công của NPC sẽ chủ động phân biệt, cũng giúp người chơi chống đỡ 3 phút, nhưng không có tác dụng với người chơi.

Cho nên bây giờ Tề Lưu Hành đang đi trên cây cầu chính giữa.

Tề Lưu Hành vừa bước lên cầu, hai tín đồ có cánh đã bay đến bên cạnh Chu Khiêm.

Kiếm tra khỏi vỏ, Tề Lưu Hành lại phát động【 Kiếm Thần Thức Thứ Nhất 】, từ thân kiếm bắn ra những đường kiếm tấn công về phía hai tín đồ.

Có lẽ do vừa rồi nhìn thấy một tín đồ bị chém gãy cánh rơi xuống hồ nên nhờ tác dụng tiến hóa, hai tín đồ này có khả năng linh hoạt né tránh đòn đánh của lưỡi kiếm, lông chim trên người cũng không bị hư hao một cọng.

Nhưng mục đích của Tề Lưu Hành không phải là điều này.

Cậu ra tay là để hấp dẫn lực chú ý của chúng.

Cậu đã đạt được mục đích.

Hai gã tín đồ kia đang tìm đối tượng tấn công, do Chu Khiêm ở gần nhất nên chúng cũng tự động đến chỗ Chu Khiêm.

Nhưng sau khi bị tấn công, chúng bị Tề Lưu Hành hấp dẫn, cùng nhau bay về phía cậu.

Bằng tốc độ cực nhanh, Tề Lưu Hành xoay người, chạy như điên rời khỏi cây cầu.

Hai gã tín đồ không thể đuổi kịp cậu ngay.

— Chướng ngại vật trên cầu thành công cản chúng lại được. Dù bọn họ có bay được đi chăng nữa thì trong vòng 3 phút cũng không thể rời khỏi cầu.

Nguy hiểm tạm thời được giải trừ, Tề Lưu Hành thở một hơi thật sâu, tạm thời yên tâm.

Cậu dừng chân, quay đầu nhìn thử, vừa lúc thấy Chu Khiêm nắm lấy dây thừng di chuyển, đã đi được đến bờ bên kia.

Thành tựu ẩn khó tìm được, nhưng ít nhất cũng có 10% cơ hội.

Chu Khiêm đoán được đến đây đã là không tồi, 19 tín đồ ăn táo xong sẽ mất trí trong thời gian ngắn, tốc độ biến hóa cũng khác nhau. Nếu một khi bị tấn công cùng một lúc, người chơi không còn khả năng sống sót.

Bây giờ đã có 4 tín đồ biến hóa, người thứ năm vẫn chưa xuất hiện, chỉ cần bọn họ tiếp tục duy trì tốc độ này, không cần biến hóa cùng một lúc thì Tề Lưu Hành sẽ cầm chân được, một người đón đầu một tín đồ hóa thành thần, tranh thủ thười gian cho Chu Khiêm.

Nhưng Tề Lưu Hành hiểu rõ, nếu cứ tiếp tục như thế này thì không phải biện pháp.

Thời gian duy trì chướng ngại trên cầu sắp hết tác dụng, hai tín đồ có cánh kia sẽ bay đến ngay. Nếu Chu Khiêm chậm chạp không tìm thấy buff thì có nguy cơ bị các tín đồ hội đồng ngay tại chỗ.

Hơn nữa, dù tốc độ biến hóa của các tín đồ không giống nhau nhưng có được khả năng tiến hóa đã giúp họ có sức mạnh kinh người, đến lúc đó thì không một ai có thể trốn thoát.

Nghĩ cách dẫn bọn họ rơi xuống hồ mới là biện pháp tốt nhất.

Đặc biệt là khi hai tín đồ có cánh kia sắp tông cửa chạy đến đây.

Nhưng phải làm sao?

Thời gian chầm chậm trôi qua, chướng ngại vật trên cầu sắp hết tác dụng, Tề Lưu Hành thiếu chút nữa không thể cầm chắc nổi chuôi kiếm, vì lòng bàn tay cậu ướt nhẹp mồ hôi.

Bỗng nhiên đồng hồ của cậu thông báo.

【 Người chơi Chu Khiêm mở hệ thống giao dịch muốn giao dịch với bạn. 】

【 Chu Khiêm là người bán, hy vọng bán được “Gương Dịch Chuyển Tức Thời” 】

【 Chu Khiêm ra giá: 0 đồng vàng 】

【 Công dụng của Gương Dịch Chuyển Tức Thời: Thông qua vị trí dịch chuyển xác định, mặt gương sẽ thực hiện cú nhảy trong chớp mắt 】

【 Phạm vi dịch chuyển: 500 mét 】

【 Thời gian tác dụng: 5 phút 】

Chu Khiêm ra giá 0 đồng có nghĩa anh đang tặng đạo cụ cho Tề Lưu Hành.

Chiếc gương này có thể tính là một Thần khí để giúp người chơi chạy trốn, giá cả đắt đỏ, với sự hiểu biết của mình, Tề Lưu Hành nhớ giá ngoài thị trường là 3000 đồng tiền vàng.

Bây giờ Tề Lưu Hành không thể mua nổi chiếc gương này.

Chu Khiêm mua nổi vì trong trò chơi chấm điểm, anh thu được rất nhiều tiền.

Nhưng dù vậy đi chăng nữa, để mua được chiếc gương này cũng đã tốn gần hết số tiền mà anh có.

Số tiền của anh không đủ để mua chiếc gương này.

Vì vậy, dù anh đã lừa gạt mọi người trong trò chơi chấm điểm nhưng bây giờ anh không chỉ độc chiếm món hời một mình, còn tặng Thần khí chạy trốn cho cậu…

Giống như anh đã từng nói lúc trước, anh không phải một tên chuyên lừa gạt người khác, anh chỉ không muốn lãng phí thời gian giải thích cho mọi người ư?

Tề Lưu Hành rúng động trong lòng, nhanh chóng đồng ý giao dịch.

Trong hệ thống giao dịch, đạo cụ được gửi vào, Chu Khiêm còn gửi thêm một tin nhắn giọng nói.

“Chỉ cậu một sách lược, dùng cái gương này để lừa các tín đồ vào trong hồ.”

“Gương có tác dụng 5 phút, chỉ dụ hai tín đồ vào thì quá lãng phí đạo cụ. Cho nên cậu ráng cầm cụ, hấp dẫn thêm nhiều tín đồ nữa đuổi giết mình, dụ họ bước vào gương, dịch chuyển họ xuống hồ, một lưới bắt hết.”

“Đương nhiên, nếu cậu sợ hãi thì có thể không giúp tôi nữa, cậu có thể dùng gương để dịch chuyển về nhà cây. Nhưng ——”

“Tôi biết cậu không phải người như vậy. Cậu là Kiếm Thần anh dũng không sợ hãi điều gì.”

Trước màn hình điện thoại.

Vu Hiền: “Em trai Kiếm Thần có vẻ rất cảm động thì phải? Hốc mắt cậu bé đỏ lên rồi kìa!”

“Nhưng mà cậu bé cảm động cũng đúng. Lúc trước anh Khiêm lừa gạt mọi người cũng chỉ để tự bảo vệ mình; bây giờ còn tiêu hết số tiền đó để mua gương tặng cho cậu ta…”

Chúc Cường: “Vu à cậu tỉnh táo chút đi. Em trai Kiếm Thần trong trò chơi kia, cậu cũng tỉnh táo lại đi. Suy nghĩ cẩn thận vào, anh Khiêm mua gương từ khi nào? Là khi hai con quái có cánh tấn công, sau đó Kiếm Thần thật sự đánh hai con quái đó, dụ dỗ chúng rời đi!”

Vu Hiền sửng sốt: “Ơ, anh Cường, ý của cậu là…”

Chúc Cường: “Lỡ như Tề Lưu Hành không giúp đỡ, anh Khiêm hoàn toàn có thể bỏ thành tựu ẩn, dùng gương bỏ chạy vào nhà cây! Cậu nói thử xem chiêu này của anh Khiêm có ngoan độc không?! Cái gì mà tìm cửa sống trong cửa chết? Anh ấy đã sớm tính đường lui rồi, hoàn toàn không đẩy bản thân vào chỗ chết!”

“Anh Khiêm vốn dĩ chưa hề tin tưởng Tề Lưu Hành!”

“Nếu Tề Lưu Hành thực sự bỏ chạy, với một người chơi cấp F như anh Khiêm thì anh ấy không thể chiến thắng, anh ấy chỉ có dùng gương trốn thoát. Bỏ thành tựu ẩn nhưng có thể bảo toàn tính mạng của mình.”

“Nhưng nếu Tề Lưu Hành ở lại giúp anh ấy hấp dẫn hai con quái đi, chứng tỏ nhân phẩm của cậu ta không tệ, khẳng định là đã bị mắc lừa những lời nói lúc trước của anh Khiêm, như vậy thì anh Khiêm sẽ tiến hành tặng gương cho cậu ta, khiến Tề Lưu Hành quyến luyến tình cảm mà cam tâm tình nguyện ở lại.”

“Ngẫm lại xem, vì sao anh ấy sớm không tặng, muộn cũng không tặng mà lại cố tình tặng ngay lúc này? Anh ấy thật sự không quan tâm mình đánh đu trên không hoàn toàn dễ bị quái vật tấn công à? Đương nhiên là anh ấy mạo hiểm được ăn cả ngã về không, cũng nhân cơ hội này quan sát Tề Lưu Hành.”

Lại nhìn màn hình điện thoại, Chúc Cường thấm thía nói với Tề Lưu Hành: “Gì mà không có bổn phận phải cứu tôi, cậu có trái tim lương thiện? Cứu vớt thế giới, nói thế quá là khôi hài…”

“Anh Khiêm nói như thế thì cũng không nên tin là thật đâu! Anh ấy không dễ dàng tin người khác, anh ấy cũng không muốn cứu vớt thế giới!”

Vu Hiền đáp: “Đm? Anh Khiêm ngầu quá! Mỗi một câu nói của anh ấy như một quân cờ vậy…”

Chúc Cường: “Chứ sao? Anh Khiêm qua bờ hồ bên kia tìm manh mối, lại nhờ em trai Kiếm Thần đánh yểm trợ, giúp anh ấy hấp dẫn kẻ thù… Bây giờ em trai Kiếm Thần còn phải liều mạng dụ dỗ các tín đồ vào trong hồ… Anh Khiêm thật tàn nhẫn.”

Vu Hiền lẩm bẩm: “Anh ấy tàn nhẫn với người khác nhưng cũng tàn nhẫn với chính mình. Bên kia bờ hồ có nhiều quái vật “thần hóa” như vậy… Anh ấy chỉ còn 150 máu, anh ấy không chú ý sẽ về chầu ông bà ngay!”

“Biểu cảm của cậu là sao vậy…”

“Tôi cảm thấy cậu nói cũng không đúng lắm. Anh Khiêm đúng ra cũng không tính là lợi dụng Tề Lưu Hành. Anh ấy đúng là muốn mọi người cùng nhau tìm được thành tựu ẩn. Chỉ là phương thức quá tàn nhẫn, đặc biệt là được ăn cả ngã về không.”

“Tôi thấy cậu cũng bị anh ta tẩy não rồi đó!”

“Đúng rồi, khoan đã… Câu nói của anh Khiêm, “cặp đôi kia sẽ quay lại” là sao? Chúng ta đã bỏ lỡ gì vậy? Anh ấy bày binh bố trận từ khi nào?”

“Không biết. Tóm lạ là anh Khiêm quá ngầu, tiếp tục xem đi.”

Trong trò chơi.

Hai tín đồ hóa thần mọc cánh tạm thời bị chướng ngại vật ngăn cản 3 phút, những tín đồ còn lại chưa hoàn thành quá trình hóa thành thần.

Lợi dụng thời gian an toàn ngắn ngủi này, Tề Lưu Hành lấy gương từ túi hành lý, mượn giao diện hệ thống nắm bắt được cách dùng, sau đó cậu điều tiết tọa đo, đặt vị trí dịch chuyển là trên mặt hồ.

Làm xong, tạm thời cậu cất gương vào túi, lại nhìn qua bên kia bờ hồ.

Nghệ Bạc nằm tựa trên thân cây, những cành cây trĩu nặng táo đỏ bao bọc xung quanh, trước những cành cây có ba hàng dài, đều là những tín đồ đã ăn táo.

Chu Khiêm đi về phía Nghệ Bạc, cũng có nghĩa là đi thẳng vào trung tâm giữa các tín đồ.

Cảnh tượng này khiến Tề Lưu Hành cảm thấy kinh hoảng.

Ngay sau đó, chỉ cách Chu Khiêm khoảng 30 mét, một quầng sáng đỏ sáng lóa lên.

Đó là tín đồ thứ 5 hóa thành thần!

Tên tín đồ kia phát ánh sáng đỏ, thân hình cong lên, tứ chi đáp đất, quanh người mọc ra bộ lông đen của một con mèo.

Nó há mồm gào lên một tiếng, cả người cũng biến thành một con mèo.

Bốn chân đứng vững trên mặt đất đi đi lại lại vài bước, nó hung ác nheo mắt, cuối cùng nhìn thẳng về phía Chu Khiêm.

Đôi mắt trắng dã khóa chặt mục tiêu, tràn ngập sát khí.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trước khi nó lao về phía Chu Khiêm, Tề Lưu Hành đã phát động tấn công.

Một mũi tên bén nhọn bắn qua, đâm thẳng vào tín đồ hóa hình mèo.

【 Đạo cụ: Thiện xạ 】

【 Công dụng: Lựa chọn mục tiêu, tiến hành xạ kích, phạm vi 1000 mét, tỉ lệ trúng 90% 】

“Phụt” một tiếng, là tiếng mũi tên sắc đâm thẳng vào tròng mắt.

Sau khi rú lên đau đớn, tín đồ quay đầu về phía Tề Lưu Hành, nhanh chóng đổi mục tiêu tấn công.

Lại thành công giúp Chu Khiêm hấp dẫn lực chú ý từ kẻ thù, bàn tay cầm kiếm của Tề Lưu Hành đổ đầy mồ hôi.

Vừa rồi cậu không dùng kỹ năng vì thanh kỹ năng chỉ còn 60%.

Cậu chỉ có thể dùng đạo cụ để kéo thù hận về phía mình.

Cậu đã thành công, nhưng tiếp theo, cậu không còn chiêu thức gì nữa.

Túi hành lý của Tề Lưu Hành không còn đạo cụ gì để hấp dẫn thù hận, hơn nữa, thanh kỹ năng của cậu chỉ đủ dùng cho một chiêu mạnh nhất hoặc ba lần chiêu Kiếm Thần thức thứ nhất.

Nhưng con mèo khổng lồ kia lại lao đến bằng cây cầu không có chướng ngại vật.

Thời hạn 3 phút sắp kết thúc, trên cây cầu chính giữa, hai tín đồ hóa thần có cánh như hổ rình mồi trừng mắt với cậu, tựa hồ có thể bổ nhào về phía cậu bất cứ lúc nào, xé xác cậu ra.

Tình huống ngàn cân treo sợi tóc, Tề Lưu Hành nhận ra cậu chỉ có thể giúp Chu Khiêm tranh thủ thêm được 2 phút nữa.

Sau khi tín đồ thứ nhất bắt đầu hóa thành thần, Tề Lưu Hành vẫn luôn tính toán trong đầu.

Khoảng thời gian hóa thần giữa các tín đồ cách nhau khoảng 2 phút.

Sau khi tín đồ biến thành mèo xuất hiện, thời gian xuất hiện tín đồ hóa thần tiếp theo tấn công Chu Khiêm là 2 phút.

Chu Khiêm cần tìm ra buff bảo vệ trong phòng 2 phút này, nếu không thì tất cả sẽ kết thúc.

Điều Tề Lưu Hành cần làm là trong 2 phút này phải cầm cự, chống đỡ được 3 tín đồ kia, không để chúng quay về bờ hồ tấn công Chu Khiêm.

So với tốc độ chậm chạp của tín đồ số 1, tốc độ của con mèo khổng lồ kia đặc biệt nhanh.

Nó lao đến như một tia chớp xé rách không gian.

Không biết đây là lần thứ mấy Tề Lưu Hành đã hành động theo bản năng để không bị ngã gục xuống mặt đất.

Khó khăn lắm mới tránh được một chiêu hiểm hóc, không tính là bị đánh trúng nhưng thanh máu 1000 điểm của Tề Lưu Hành đã rớt xuống 50%.

Có lẽ do thời gian CD* nên nó chưa tấn công Tề Lưu Hành lần thứ hai, chỉ dùng đôi mắt trắng dã tràn ngập sát ý trừng trừng nhìn cậu.

Note

Đôi mắt đó nói rõ: “Mày chết chắc rồi.”

Họa đơn vô chí là thời gian ba phút của chướng ngại vật trên cầu cũng đã hết, hai quái vật bắt đầu đập cánh, lao về phía Tề Lưu Hành.

Bị ba quái vật cấp cao tấn công cùng một lúc, tình thế khốn đốn, Tề Lưu Hành đành phải dùng chiêu thức mạnh nhất..

【 Kiếm Thần thức thứ hai 】được tung ra, kiếm dài dựng thẳng giữa trời, vẽ ra một đường hình tròn.

Vô số ánh kiếm từ trong vòng tròn bắn ra ngoài, gần như đốt sáng cả cung đỉnh, tấn công khắp bốn phương tám hướng.

Đây hiển nhiên là kỹ năng AOE*, thế kiếm như chẻ tre, tựa hồ có thể hạ gục tất cả các đối tượng trong nháy mắt.

Note

Hai người Vu, Chúc ngồi trước màn hình điện thoại cũng bị ánh kiếm này làm cho chấn động.

Hai người luôn nhìn về phía Chu Khiêm, cách một hồ nước mà vẫn có thể thu toàn cảnh vào mắt.

“Đm, quá ngầu, quá xịn, quả nhiên là Kiếm Thần! Mười bước giết một người, ngàn dặm không tha ai!!!”

“Đúng là mạnh thật, không hổ là kỹ năng tốn hết nửa thanh kỹ năng!”

Nhưng 10 giây sau.

【 Giá trị sinh mạng tín đồ số 9 giảm 3% 】

【 Giá trị sinh mạng tín đồ số 6 giảm 3% 】

【 Giá trị sinh mạng tín đồ số 15 giảm 3% 】

Tề Lưu Hành: “…”

Vu Hiền, Chúc Cường: “…”

Đòn đánh uy phong như mãnh hổ, tỉ số là 0-5.

Đúng là sư phụ cạo gió danh bất hư truyền.

Còn những NPC có sức mạnh biến thái không thể chấp nhận nổi.

Ngay cả Tề Lưu Hành mà cũng phải chửi tục.

Ngay sau đó, cậu rơi vào tình thế nguy hiểm nhất từ khi vào trò chơi này —— ba gã tín đồ vươn tay, cùng nhau tấn công cậu cùng một lúc.

Cậu trợn mắt, đồng tử căng ra, khóe mắt của Tề Lưu Hành muốn nứt ra.

Cậu nhanh tay lấy một thứ từ trong túi hành lý ra —— đó là một tấm gương.

Có nên không… Có nên dùng nó không?

Tác giả có lời muốn nói:

Có thể đoán được buff là gì không ~~~

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play