Anh và em vốn đã định ước từ nhỏ.

Chương 2: Góp gió thành bão


2 tháng

trướctiếp

Sau giọng nói trong trẻo đến mê người là tràn vỗ tay nhiệt tình của cả lớp. Cô Mai Tâm cười vui vẻ sắp xếp chổ ngồi cho cô.

Cô lặng lẽ vào đúng vị trí, dãy giữa bàn cuối, Giản Tư Niệm đảo mắt nhanh rồi ngồi vào ghế, bạn cùng bàn của cô là một cô gái thắt bính đuôi ngựa, da dẻ hồng hào, thứ tôn lên vẻ tiểu thư của cô gái đó nhất chính là đôi mắt to với hàng mi dài xinh đẹp.

Cả buổi học chẳng ai nói với ai lời nào..đến khi chuyển tiết một cuộn giấy bay vèo trước mắt cô, đồng thời là tiếng nói của bàn bên cạnh giận dữ vang lên:

"Trịnh Tâm Nhiên có bệnh à?" Hứa Giang hét lớn vì cuộn giấy vừa nãy đã bay thẳng vào mặt cậu, đau lắm chứ bộ chơi gì ác thế?

"Hứa Giang đừng quên món nợ lúc sáng ai là kẻ khiến tôi không có đồ ăn sáng để ăn, đói chết tôi rồi?" Trịnh Tâm Nhiên trừng mắt hét lớn với Hứa Giang.

Bụng kêu réo khiến tâm trạng Trịnh Tâm Nhiên không ổn tí nào. Hừ!

"Ai bảo cậu rượt tôi làm gì?"

"Vậy ai giật tóc tôi?"

"Ai bảo cậu nói tôi là đầu heo ngốc."

"Ồn chết đi được" Cả lớp giật mình vì thanh âm sắc lạnh này mà đều dừng nói chuyện không khí trong lớp đột ngột yên tĩnh lạ thường, cô cũng thấy kì lạ , cô bỏ bút quay sang nhìn bàn bên cạnh.

Thanh niên vừa phát ra âm trầm vẫn đang vô tư cầm bút làm tờ trắc nghiệm trên bàn nhìn đôi con ngươi đen lánh, cái cô có thể nhìn ra là cậu ta rất đẹp trai.. nhưng lại lạnh lùng vô cùng. Cái kiểu như cả thể giới mắc nợ cậu ta vậy.

"Có phải tôi ồn trước đâu? Là Trịnh Tâm Nhiên quăng cục giấy vào mặt tôi trước.Cậu xem con gái gì mà dữ như cọp cái ý." Hứa Giang ngồi bên cạnh nói bằng giọng bất mãn, cậu ta có gương mặt sáng láng, đúng kiểu công tử bột.

"Cọp cái bà nhà cậu ấy"

"Con người cậu đó Hứa Giang đúng là thích so đo cái đồ heo ngốc." Trịnh Tâm Nhiên trừng mắt, nguýt một cái rõ sâu rồi lấy sách toán dằn lên bàn, mặc kệ Hứa Giang đang có cảm xúc gì. Dám kêu bà là cọp cái ư? Xem bà có băm cậu ra hay không?

"Đấy đấy A Duy cậu thấy chưa? Cậu ta mở miệng ra là chửi tôi heo ngốc!" Hứa Giang ấm ức quay sang tên thanh niên mặt không biến sắc kia giải thích.

"Thôi Hứa Giang lấy sách toán ra đừng làm phiền cậu ấy làm đề nữa" Hàn Nhất Đông ngồi bàn trên quay xuống giải vây.

"Uẩn Lục Duy lúc tức giận lên lại còn đẹp trai hơn cả bình thường"

"Buồn buồn ngắm vẻ đẹp trai ấy học hành cũng thoải mái hơn"

"Người gì đâu mà vừa đẹp lại vừa học giỏi.. ngất ngây con gà tây thật đó"

Các nữ sinh trong lớp liên tục ca ngợi vẻ đẹp của Uẩn Lục Duy.

Bộ ba thanh niên chơi với nhau từ lúc cởi truồng tắm mưa đến bây giờ có cả cô gái tên Trịnh Tâm Nhiên kia nữa. Bốn người họ là bạn tri kỉ thuở nhỏ của nhau. Uẩn Lục Duy là người lạnh lùng nhất được rất nhiều nữ sinh yêu thích vì vẻ ngoài đẹp trai lại còn học tài.

"...." Uẩn Lục Duy sau tất cả cậu vẫn yên lặng, cậu chợt có cảm giác gì đó liền xoay hướng mắt về phía đó.

Bốn mắt chạm nhau.

"....." Giản Tư Niệm vội thu tầm mắt lại, cô không phải ni cô mà không thích trai đẹp chỉ có điều..quan điểm của cô trai đẹp chỉ có thể để ngắm ngắm xong cũng là của người ta..

Tiết toán cũng nhanh chóng trôi qua... ra chơi học sinh ùa ra lớp như vỡ tổ. Cô không định đi ăn, chỉ định đi vệ sinh thôi.

Mỗi bước chân đều nặng nề nhưng cô luôn cố tỏ ra là mình ổn. Cô không biết khi tan học phải đối mặt với mẹ thế nào, cầm tờ giấy địa chỉ nhà trong tay.. lòng cô chợt đau thắt..

RẦMMMM

"Trịnh Ngục Thư mày rốt cuộc có lỗ tai hay không? Tao đã nói tránh xa Uẩn Lục Duy một chút rồi cơ mà? Mày xem lời nói của tao như nước đổ đầu vịt đúng không?" Thanh âm phẫn nộ phát ra từ trong nhà vệ sinh nữ, cô gái tội nghiệp kia bị ba nữ sinh nắm tóc lôi ra ngoài.

Cô đứng cách họ không xa.

Ừ bạo lực học đường, cô đảo mắt một vòng tất cả học sinh đều trông thấy nhưng họ chỉ chỉ trỏ không có ý định can thiệp.

Cô cũng không rảnh mà tự rước hoạ vào thân.. vả lại nay mới là ngày đầu tiên vào môi trường mới.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp