“Cho nên tôi mới nói cái Lão Mã này, quá nham hiểm.” Phó chủ nhiệm lại lắc đầu: “Cô nói xem cậu ta mới đến xưởng thực phẩm được mấy năm chứ, cũng chưa từng tiếp xúc nhiều với thùng gỗ của xưởng thổ sản. Kết quả Tào Đức Trụ không sửa được, thế mà cậu ta lại sửa được. Là chính mắt tôi nhìn thấy, tay nghề chẳng chậm hơn Lão Mã là bao nhiêu đâu. Nếu không phải là do Lão Mã bị thương thì chúng ta còn không biết đấy, như thế này thì chẳng phải là đang chôn vùi một nhân tài hay sao?”
“Có phải là trước kia cậu ta đã từng học qua loại này hay không?” Tiểu Lý vẫn chưa tin lắm.
"Không có khả năng." Chủ nhiệm Lưu nói: “Thông tin của cậu ta tôi đã xem qua rồi, quê của cậu ta là ở nông thôn, căn bản là không có điều kiện để tiếp cận với những thứ này. Nếu mà có thì Lục Trạch Đồng cũng đã không tìm cách nhét cậu ta vào xưởng thực phẩm mà là trực tiếp đưa cậu ta đến công ty thổ sản không phải là tốt hơn sao?”
"Đến xưởng rượu cũng được, bên bọn họ cũng dùng loại thùng gỗ này mà.”
Lúc này Tiểu Lý mới không nói gì nữa. Khi tin tức lan ra thì chị ta không phải là người duy nhất bị sốc.
Ngay cả những người làm cùng phân xưởng với Hạ Thược cũng đến hỏi Hạ Thược: “Trần Ký Bắc nhà em thật sự chỉ cần nhìn là biết thật sao?”
"Nào có khoa trương như vậy chứ.” Hạ Thược buồn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT