Hạ Thược nhớ ra hình như anh thích đồ ngọt: “Tôi chừa một ít kẹo hạnh phúc lại cho anh nhé?”
“Cô quyết định là được.”
Hiểu rồi, tạm dịch là: Tôi thích ăn, cô để lại cho tôi đi.
Thế là dùng chày cán kẹo rồi cho vào hầm để nguội hẳn. Chờ sau khi nguội rồi Hạ Thược lấy dao cắt thành từng dải vuông dày bằng ngón tay. Một phần phải đến đơn vị lấy một ít giấy gói dầu để chuẩn bị gửi cho Lục Trạch Đồng, một phần còn lại để cho nhà mình ăn.
Hạ Thược đánh bông lòng trắng trứng một cách vừa phải nên khi kẹo hạnh phúc nguội lại cũng không quá mềm, lúc cô chia kẹo Tôn Thanh còn ăn hai miếng.
Cắn miếng đầu tiên sẽ cảm nhận được mùi thơm nồng nàn và ngọt ngào của sữa. Lại nhai thêm vài lần thì là mùi thơm của đậu phộng hòa quyện với mùi thơm của sữa, càng ăn càng ngon.
“Cái này ngon quá, còn ngon hơn cả kẹo đại bạch thỏ bán trong cửa hàng nữa!” Tôn Thanh trừng mắt kêu lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT