Lý Thường Thuận thở dài: “Việc này là nhà chúng tôi có lỗi với cháu, theo lý mà nói thì chúng tôi phải cố gắng thỏa mãn yêu cầu của cháu. Nhưng mấy năm này chính sách đã thay đổi, quốc gia sợ nông thôn không có người trồng trọt cho nên bây giờ mới không tùy tiện thuê người. Nếu là vào năm 57, 58 lúc ấy thì không cần cháu tìm, chỉ cần khiêng hành lý từ xe lửa xuống thì liền có người hỏi cháu muốn có công việc hay không mà về vấn đề hộ khẩu thì xưởng cũng sẽ trực tiếp giải quyết cho cháu.”
“Vừa rồi bác gái còn nói tìm việc làm cho Lai Đệ, thế thì cũng không phải là hoàn toàn không có cách đúng không?”
Dáng vẻ Lý Thường Thuận khó xử, nghẹn họng quay đầu trừng mắt nhìn bà vợ nhà mình.
Ông ta còn muốn nói điều gì đó nhưng người nghe là Hạ Vạn Huy lại không kiên nhẫn: “Có thể xử lý công việc cho Lai Đệ nhà các người được nhưng lại không xử lý cho chị gái của tôi được. Bản ký kết đính hôn lúc trước chúng tôi cũng có mang đến đấy, bây giờ các người nói đi có xử lý được hay không.”
Hạ Thược còn có thể bàn bạc nhưng đến Hạ Vạn Huy là sẽ trực tiếp lật bàn.
Có đôi khi lỗ mãng càng khó chơi hơn so với người thông minh. Lý Thường Thuận có chút đau đầu, cũng may đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
“Cảnh sát kiểm tra phòng, lấy thư giới thiệu ra đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play