Cách xưng hô này khiến mặt Trần Ký Bắc không được tốt lắm nhưng anh vẫn cẩn thận đánh giá đối phương.
Nhìn thì đã trưởng thành hơn rất nhiều, mặc tây trang, có chút khí chất tinh anh nhưng khuôn mặt vẫn giống như trong ký ức.
Điều này khiến Trần Ký Bắc cảm thấy có chút nhẹ nhõm, nếu có người quen thì hẳn là thế giới quen thuộc. Anh bảo Lục Trạch Đào ngồi xuống, vừa cúi đầu xem tài liệu vừa hỏi: “Tôi hơi không nhớ rõ là cậu tốt nghiệp năm nào vậy?"
Câu hỏi này rất thông minh, có thể ở trường đại học, cấp 3, cũng có thể là cấp 1, miễn là Lục Trạch Đào đã từng đi học.
Lục Trạch Đào quả thực không hề nghi ngờ: “Cháu tốt nghiệp năm 81.”
"Vậy thì là tham gia kỳ thi đại học năm 77 rồi.” Trần Ký Bắc ngẫm nghĩ: “Tôi nhớ điều kiện những năm đầu khó khăn, nhiều người còn phải ngủ ở trong lớp.”
Lục Trạch Đào không biết vì sao anh đột nhiên hỏi những câu này, nhưng vẫn gật đầu cười nói: “Lúc ấy cháu cũng ngủ ở trong lớp. Một phòng học có mấy chục người, thậm chí còn chẳng có chăn mền, cứ ghé vào trên bàn ngủ như vậy thôi, nửa đêm bếp lò còn tắt nữa đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play