Dù sao thì cũng đã ở bên nhau gần ba mươi năm nên cách Trần Ký Bắc nhìn cô vẫn rất quen thuộc. Tuy rằng chỉ trong một cái chớp mắt thì đối phương đã che đậy lại, nhưng trong ánh mắt đó quả thực không có gì ngoài sự khiếp sợ, khó hiểu, xem xét kỹ lưỡng và sự bình tĩnh có chủ ý, thật sự không hề có một chút thân thiết nào.
Nếu là người khác thì có thể họ sẽ không nghĩ nhiều, nhưng bản thân Hạ Thược lại là người xuyên không.
Lúc này trong lòng cô chùn xuống, không biết chuyện gì đang xảy ra, người này là ai, Trần Ký Bắc nhà cô đi đâu rồi.
Đúng lúc này tiếng bước chân đã lên tới tầng hai: “Đã mấy giờ rồi mà còn ngủ nữa vậy?”
Một gương mặt vừa quen mà vừa lạ thò đầu vào, ở độ tuổi trung niên thì Hà Nhị Lập đã có chút mập ra, bụng to hơn, khuôn mặt cũng tròn trịa hơn. Trên người mặc cái áo khoác da đang mốt, khi cười một tiếng vẫn còn dấu vết mơ hồ về tuổi trẻ không đáng tin cậy của mình.
Chỉ liếc mắt một cái thì Trần Ký Bắc đã không thể che giấu cảm xúc được nữa.
Thậm chí anh còn có chút xuất thần và không ngừng suy nghĩ trong đầu rằng nếu Nhị Lập sống đến độ tuổi này thì có phải chính là hình dáng này hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play