Ở đó có một tấm thẻ ngọc được Trần Ký Bắc khắc và anh đã đeo cho cô vào sáng hôm nay.
Khắc trên ngọc khác với khắc trên gỗ, cũng không biết là anh đã làm mất bao lâu nữa.
Hạ Thược nhướng mày: “Tối nay đừng về nhà ăn cơm, chúng ta đi đến tiệm cơm ăn đi, ăn xong thì đi xem phim điện ảnh.”
Kết hôn đã 20 năm nhưng bọn họ chưa bao giờ có một cuộc hẹn hò nghiêm túc cả, nhưng dường như chuyện này cũng không quan trọng lắm. Họ đã dành cho nhau những năm tháng tuyệt vời nhất và là người bạn đời ăn ý nhất, vẫn sẽ luôn như vậy mãi cho đến những năm tháng cuối đời.
Hai người về nhà nói một tiếng, Hạ Thược lại nhắc đến chuyện Thừa Đông đã gọi điện cho mình: “Thằng bé nói với em là nó muốn học máy tính."
Máy tính, một cái tên vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Hạ Thược cứ tưởng rằng dù mình có về già cũng sẽ không thể nghe được cái tên này nữa, nhưng máy tính đã bắt đầu trở nên phổ biến và cô lại có thể nghe được cái tên này. Mà không ngờ đến rõ ràng là Thừa Đông học toán, vòng đi vòng lại ở đại học đã gần một năm thế mà cậu lại yêu thích máy tính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT