Chỉ là, Lý Lai Đệ lại cho rằng cô cảm thấy mình sắp mất đi chỗ dựa nên không dám tranh cãi với cô ta, thế là càng thêm đắc ý.
“Cô vẫn chưa biết phải không? Cô gả cho cái tên Trần Ký Bắc chính là một kẻ nổi tiếng là lưu manh, suốt ngày đánh nhau, không làm việc đàng hoàng. Nghe nói anh ta còn phạm tội suýt chút nữa đã vào cục cảnh sát, chỉ có cô mắt mù mới thấy anh ta là bảo bối.”
"Nghe thấy? Nghe ai nói vậy?" Hạ Thược cau mày.
Kể từ khi biết Trần Ký Bắc là loại người nào thì Lý Lai Đệ liền muốn xem trò cười của Hạ Thược, nhưng đáng tiếc trước đó vẫn chưa lấy được khế ước cho nên chỉ có thể nhịn.
Bây giờ Hạ Thược đã kết hôn, khế ước cũng đã đốt đi, dù có muốn cũng không còn chỗ để hối hận, làm sao mà cô ta còn có thể nhịn được nữa chứ: “Còn cần nghe người ta nói sao? Chỉ cần đến gần nhà xưởng trưởng Lục, tùy tiện tìm một người hàng xóm hỏi thì có ai mà chẳng biết chứ? Nếu không thì cô còn cho rằng có thể đến phiên cô..."
“Tôi hỏi vào cục cảnh sát, là ai nói?” Hạ Thược ngắt lời cô ta.
Trong thời đại thông tin kém phát triển này, Dương Xảo Vân là người tỉnh này  mà chuyện chồng trước của cô ta đã chết còn không có nhiều người biết. Vậy thì làm sao tin tức của một người nhà quê cách xa vạn dặm như Trần Ký Bắc lại lan truyền khắp nơi, việc này từ đâu ra chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play