"Ừm, đã được phê duyệt rồi." Đôi mắt của người đàn ông tối tăm, nhìn thì rất thanh tĩnh, không hề có một chút men say nào còn để lộ ra vài ánh sáng rực rỡ.
Nhưng anh quả thực đã say rồi, bởi vì con gái anh ở bên cạnh nháy mắt với anh nửa ngày nhưng anh cũng không phát hiện ra. Trong đôi mắt kia chỉ phản chiếu hình bóng của một người, đây là hình ảnh duy nhất hiện lên trong đầu anh sau khi anh lấy được khoản vay, cũng chỉ có hình bóng này mà thôi.
Mãi cho đến ngày thi đại học, Bán Hạ còn nói với anh trai: “Quá dư thừa, lúc đó em đứng bên cạnh mà có thể cảm giác được là mình quá dư thừa luôn.”
Chẳng phải là quá dư thừa rồi hay sao? Cha mẹ cô bé kề đầu sát vào nhau nói nhiều như vậy, một lúc sau mới nhìn đến cô bé: “Sao con không về học hành gì đi?”
Nỗi khao khát nhớ cha của Bán Hạ biến mất trong phút chốc, chỉ để lại một câu: “Mẹ, mẹ nhớ nói với cha nhé."
Quả thật Hạ Thược cũng nói với anh: “Anh đã hơn 40 tuổi rồi mà còn uống rượu nhiều như vậy, anh không muốn cái mạng này của mình nhưng mà em không muốn tái hôn đâu."
“Tái hôn.” Dù Trần Ký Bắc uống rất nhiều nhưng vẫn nhạy bén nắm bắt được trọng điểm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT