Người thì nhớ ra rồi nhưng lại xem Trần Ký Bắc là một thiếu niên chỉ mười mấy tuổi.
Trần Ký Bắc để bà ấy tùy ý kéo: “Cháu đã có vợ, cũng đã dẫn đến đây cho bà cô xem.”
“Thật sao?” Bà cụ lập tức nheo mắt nhìn Hạ Thược thật kỹ: “Trông xinh đẹp thật, rất xứng đôi với cháu."
"Cháu cũng thấy vậy.” Thế mà Trần Ký Bắc lại trả lời một câu như vậy.
Chờ cho đến khi bà cụ nhìn đủ rồi mới chuyển sang chủ đề: “Bà cô út, bà còn nhớ mẹ cháu không?”
“Nhớ chứ, sao có thể không nhớ? Lúc chị ấy đến nhà chúng ta thì cũng đã 10 tuổi rồi, bà cô chưa từng thấy qua một chị gái nào mà xinh đẹp như vậy cả. Đã xinh đẹp mà nói chuyện cũng rất dễ nghe, bà nội cháu giữ chị ấy ở nhà vài tháng cũng không dám cho chị ấy lộ diện ra ngoài, sợ sẽ mang đến phiền phức cho người trong nhà, thậm chí còn cãi nhau một trận với ông nội của cháu nữa. Lúc đó, bà đang ở trong một căn phòng nhỏ kẹp giữa gian phía đông, bà cô sợ đến mức không dám thở một hơi nào.”
Nhớ đến chuyện cũ đã qua thì bà cụ còn giảm nhẹ âm thanh xuống, giống như là sợ to tiếng sẽ bị người khác nghe thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play